Edit: Dế Mèn
-----
Ba năm trước lúc cô bỏ đi, cả khi cô mua quần áo, nhờ Lệ Cảnh Trình mang về cho con cũng không được. Bây giờ, Lệ Cảnh Trình lại chủ động cho cô gặp con quả thật làm Vinh Thiển không ngờ tới.
Để di động xuống, ánh mắt cô lại nhìn qua Tụng Tụng.
Cô cũng là người lanh lợi, Lệ Cảnh Trình bảo cô mang Tụng Tụng theo còn vì chuyện gì nữa chứ?
Tới ngày hẹn, Vinh Thiển đã sớm chuẩn bị trước.
Cô bế Tụng Tụng vào phòng khách. Bảo mẫu thấy cô đang cầm dao cạo: “Cô Vinh, lại cạo tóc à? Trời sắp trở lạnh rồi, để tóc dài một chút sẽ tốt hơn.”
Vinh Thiển bật chốt dao: “Cạo đi cho khỏi vướng víu.”
Vinh Thiển hết sức cẩn thận cạo tóc cho Tụng Tụng, cái đầu cứ càng lúc càng sáng loáng. Cạo xong, trông Tụng Tụng lại càng khỏe khoắn, kháu khỉnh. Vinh Thiển đội mũ dày cho Tụng Tụng xong bế bé đi ra ngoài.
Tới công viên Trung Sơn, Vinh Thiển đưa vé để vào. Xa xa cô đã thấy Gạo Nếp háo hức chơi cạnh hồ, rất nhiều người mặc áo phao đang định lên thuyền.
Vinh Thiển ôm chặt Tụng Tụng, bước nhanh đi tới. Lệ Cạnh Trình ngồi trên một băng ghế dài, đưa lưng về phía cô, đôi chân anh bắt chéo, đôi mắt chăm chú nhìn con gái.
Gạo Nếp rất lanh chân, chỉ cần anh lơ đãng một chút là con bé sẽ biến khỏi tầm mắt anh.
Vinh Thiển thẳng hướng con mà đi, đến lúc Lệ Cảnh Trình thấy có bóng người cúi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023649/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.