Edit: Dế Mèn
-----
”Đủ rồi nhé!” Vinh Thiển không có giỡn, mặt cô lạnh hẳn. Gạo Nếp gọi khẽ: “Cô ơi!”
Vinh Thiển quay đầu nhìn con bé, lại đành phải cười: “Cô không sao đâu, cô chỉ bị sặc nước thôi.”
Lệ Cảnh Trình xoải hai tay đi bơi, nhớ tới phản ứng của Vinh Thiển khuôn mặt anh tuấn chìm dưới mặt nước không khỏi giãn ý cười.
Vinh Thiển nén lại cơn giận: “Gạo Nếp, lần sau nói ba con dẫn con đi bơi đi, cô thấy ba bơi giỏi lắm mà?”
”Không muốn đâu, ba là bạn trai, nam nữ thụ thụ bất thân.”
“...”
”Cô ơi, có phải cô giận không?”
Cách này của Gạo Nếp từ trước giờ luôn thuận buồm xuôi gió. Cái miệng mấp máy, cằm chúi xuống bốn mươi lăm độ, khi đó đôi mắt ngẩng lên sẽ có lực sát thương rất lớn, người khác nhìn vào đều cảm thấy xót con bé: “Cô đừng giận con mà!”
Đừng nói chỉ có tim cô, mà cả người Vinh Thiển đều mềm nhũn: “Cô không giận con, Gạo Nếp ngoan nhất.”
Lệ Cảnh Trình bơi một vòng xong quay lại cạnh hai người. Anh chỉ mặc cái quần bơi, lúc đứng dậy, nước theo xương đòn chảy xuống, thấy rõ cơ ngực chắc khỏe.
Gạo Nếp sờ người mình: “Ở trong của ba còn lớn hơn con!”
Vinh Thiển kéo tay con qua: “Con mệt không? Muốn nghỉ chút không?”
”Không mệt ạ.”
Ánh mắt Gạo Nếp vẫn còn dán chặt chỗ trước ngực ba mình.
Vinh Thiển vội chắn tầm nhìn của con lại.
Lúc này Lệ Cảnh Trình sảng khoái tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023639/quyen-2-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.