Edit: Lưu Tinh
——-
Thịnh Thư Lan run lẩy bẩy.
Trong mắt Thẩm Tĩnh Mạn lộ ra thương tiếc, bà bước về phía cô: “Thư Lan, con làm sao vậy? Sao lại thành ra thế này?”
”Mẹ —— “
Thẩm Tĩnh Mạn vươn tay ra định ôm Thịnh Thư Lan lại bị Lệ Cảnh Tầm hung hăng gạt đi: “Đừng đụng vào cô ấy!”
”Con làm vậy là có ý gì?”
”Có ý gì các người còn không hiểu sao?” Lệ Cảnh Tầm cười lạnh: “Tôi thật không ngờ ngay cả Thư Lan các người cũng làm hại.”
”Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” Củng Dụ xen vào.
Thẩm Tĩnh Mạn sờ sờ mu bàn tay đang sưng đỏ, bà quay đầu đi tới chỗVinh Thiển: “Thiển Thiển, con nói mẹ đã gọi điện thoại cho con?”
”Đúng vậy, không phải mẹ nhờ con đưa Thư Lan đến Xương Ký lấy ngọc bội sao?”
Thẩm Tĩnh Mạn thở dài, lắc lắc đầu: “Con nói xem, mẹ biết rõ quan hệ giữa con và Thư Lan còn nhờ con đưa nó đi lấy ngọc bội của mẹ tặng sao?”
Vinh Thiển nhớ lúc đầu Thẩm Tĩnh Mạn tới phòng đấu giá tìm cô, còn bảo cô với Thịnh Thư Lan sau này cố gắng sống hòa thuận với nhau. Trái tim Vinh Thiển không khỏi trùng xuống.
Thẩm Tĩnh Mạn bước nhanh đến chỗ Lệ Cảnh Vân: “Cảnh Vân, ông bảo người gọi đến Xương Ký hỏi thì biết.”
Củng Khanh vừa nghe vậy liền cầm điện thoại lên: “Để tôi gọi.”
Họ Lệ vốn là khách hàng lâu năm của Xương Ký, người nhà họ Lệ ai cũng thuộc nằm lòng số điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023578/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.