Edit: Dế Mèn
-----
Dọc đường đi, Vinh Thiển không nói lời nào nữa.
Về đến nhà đã là tối khuya, những ngày này hầu như chẳng ai ăn uống gì nhiều.
Vinh Thiển đi ngang qua ghế sô pha liền ngã vào nằm đó luôn. Lệ Cảnh Trình bỏ chìa khóa xe lên bàn trà: “Nhanh lên lầu tắm rửa, ăn một chút gì đi.”
Vinh Thiển ậm ừ nhỏ nhẹ hai tiếng, mắt chớp hai cái, dậy không nổi.
”Anh bảo người làm làm ít món cho em.”
”Không muốn ăn, em muốn ngủ thôi.”
”Cho dù muốn ngủ cũng phải lầu. Còn ở bệnh viện cả ngày nay. Em ngửi đi, trên người toàn mùi thuốc khử trùng.”
Vinh Thiển bất mãn mím đôi môi nhỏ, vẫy tay về phía anh, Lệ Cảnh Trình chụp lấy. Vinh Thiển ngáp một cái: “Mấy giờ rồi mà anh còn sạch sẽ.”
Lệ Cảnh Trình lập tức ôm lấy cô: “Em không chịu đi thì anh bế em đi là được chứ gì?”
Đi tới phòng ngủ, tinh thần Vinh Thiển tốt hơn nhiều. Tắm rửa xong, cô nhìn thấy trên tủ đầu giường có để một ít sủi cảo vừa làm xong. Lệ Cảnh Trình ngồi ở mép giường, tay lật qua lật lại tờ tạp chí nào đó không rõ.
Vinh Thiển đi tới nằm xuống giường, Lệ Cảnh Trình nhìn cô: “Tự ăn hay anh đút đây?”
Cô ngoan ngoãn ngồi dậy, nhận lấy cái chén.
Vinh Thiển biết, Lệ Cảnh Trình chắc chắn vẫn muốn hỏi chuyện lúc nãy.
Cô bỏ một miếng sủi cảo vào miệng: “Chú hai ra như vậy, anh, trong lòng anh nghĩ sao?”
”Hay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023512/quyen-3-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.