Hôm sau, Vinh Thiển mang đôi mắt sưng húp đỏ mọng đi học.
Mới vừa bước vào cổng trường, bên tai chợt vang lên những lời thì thầm, chỉ trích “Chính là cô ta.”
“A, nhìn cô ta cũng ổn đó nhỉ.”
“Chẳng phải sao, đúng là đồ yêu tinh hại người.”
Vinh Thiển bước vào lớp, khi mới bước vào, cả phòng học bỗng chốc imlặng, có người nhìn phía dưới chân của cô, Lâm Nam vội chạy tới, nắm lấy tay cô kéo đến bên cửa sổ: “Cậu không sao chứ?”
“Không sao.”
“Cái kia…” Lâm Nam muốn nói rồi lại thôi: “Giáo sư Lưu đã chết, cậu đã biết chưa?”
“Cái gì?” Vinh Thiển sợ hãi, sắc mặt phút chốc trắng bệch: “Lâm Nam, cậu nói cái gì?”
Vẻ mặt Lâm Nam buồn rầu: “ Gọi điện thoại cho cậu thì cậu tắt máy, mình biết có thể cậu chưa biết, khi về các bạn đi cùng nói cậu bị lạc đường, giáo sư Lưu cố ý đi tìm cậu, sau đó gặp núi lở…”
Vinh Thiểnlắc lắc đầu, nhìn đến các ánh mắt không mấy thân thiện của mọi người,chuyện của cô và Hoắc Thiếu Huyền còn chưa đâu vào đâu, hôm nay lại nhận được thông tin kinh thiên động địa này.
“Thiển Thiển, nếu không cậu về nhà nghỉ ngơi đi.” Lâm Nam khuyên nhủ.
“Các cậu đã đi viếng thầy ấy chưa?”
“Giáo viên chủ nhiệm nói ngày mai an táng, đến lúc đó mọi người sẽ cùng đi.”
Trong lòng Vinh Thiển đau đớn khó chịu, vừa mới xoay người liền đụngvào người đối diện, Chu Đình Đình lạnh mặt lại: “Mắt để trên trán sao,đi đứng không nhìn đường à, không trách được cô lại lạc đường, giáo sưLưu chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/130946/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.