Vinh Thiển đi theo phía sau thầy hướngdẫn, không chú ý bị nhánh cây sượt qua mặt khiến cô đau đến mức khôngnói nên lời. Thầy hướng dẫn chỉ vào một tượng thờ được ẩn giấu giữa rừng núi: “Cuối cùng tìm được rồi.”
Vinh Thiển cùng mấy bạn học khác vộivàng chụp ảnh rồi ghi chép lại, mãi cho đến lúc choạng vạng mới chuẩn bị kết thúc công việc.
Ngọn núi này cũng không phải thuộc khudu lịch, là do thầy hướng dẫn cùng vài người bạn trong lúc tổ chức thámhiểm vô ý phát hiện ra, Vinh Thiển loay hoay đùa nghịch với máy chụphình đi ở phía sau, sắc trời càng lúc càng tối, chỉ nghe thấy tiếng nóicủa thầy hướng dẫn ở phía trước: “Nhớ theo kịp, đừng đi đâu.”
Vinh Thiển có mang theo đèn pin, cô dừng lại mở ba lô ra tìm, sau đó bật sáng lên, mới bước được vài bước, dướichân vấp phải một nhánh cây nhỏ té xuống, đến lúc cô đứng lên, lại pháthiện chung quanh yên ắng tĩnh lặng, chỉ còn có một mình cô.
Cô kinh hãi: “Thầy Lưu, Hướng Ninh,….”
Trả lời cô, chỉ có tiếng vang vọng trởlại. Vinh Thiển sốt ruột lấy điện thoại di động ra, nhưng một chút tínhiệu sóng cũng không có.
Bóng cây đong đưa theo gió giống như maquỷ đang giương nanh múa vuốt, Vinh Thiển cẩn thận đi trên con đườngnhỏ, vòng vo nhiều giờ, lại vẫn chưa đi được ra ngoài.
Cô vốn không giỏi nhận biết phương hướng.
“Ầm ầm.” Một tiếng nổ lớn vang lên, cả ngọn núi đều lay động, Vinh Thiển che tai lại kêu lên.
Bỗng nhiên, có một bàn tay vỗ lên vaicô, cô sợ tới mức vung vẩy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/130943/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.