Vinh Thiển ngồi xổm dưới đất, chân đã tê cứng, nhưng vẫn khôngchịu đứng lên. Từ trước tới giờ Hoắc Thiếu Huyền luôn cưng chiều cô,cho dù nguyên nhân thật sự gây ra mâu thuẫn là gì, anh cũng là ngườilàm hòa trước.
Thế nhưng lần này anh lại bỏ đi, không hề quay đầu lại.
Trong mấy ngày kế tiếp, hai người vẫn tiếp tục chiến tranh lạnh.
Vinh Thiển thay đồng phục ở ký túc xá nữ sinh, Lâm Nam ngồi bên giường Hà Mộ: “Này Mộc Tử, sao sắc mặt cậu nhìn khó coi vậy?”
“Đúng đó.” Vinh Thiển xếp quần áo và đồ dùng hàng ngày cho vào túi: “Nếukhông hôm nay cậu đừng luyện tập nữa, có đến hay không cũng chỉ là nghithức thôi, thiếu một người đâu ai để ý.”
“Mình không sao.” Hà Mộ kiên trì: “Không phải chỉ cần hai vòng thôi sao?”
Ở trường đại học vốn dĩ một tuần chỉ luyện tập một lần, nhưng lần nàynghe nói là để chào đón một nhà từ thiện, đã quyên tiền để xây dựng thưviện, hôm nay đến cắt băng khánh thành, trường muốn đem mấy nữ sinh xinh đẹp ra múa biểu diễn để làm không khí thêm sinh động.
Nhóm Vinh Thiển tập hợp trong sân trường, ngồi trên cao khán đài đều là banlãnh đạo của trường, mà người đàn ông được vây quanh, ngồi ngay chínhgiữa kia, đúng là Lệ Cảnh Trình.
Vinh Thiển khẽ cắn môi dưới, thật đúng là, đi đâu cũng thấy bóng dáng anh ta.
Nhóm các cô mặc váy ngắn, lộ ra hai bắp chân, nghe tiếng còi chỉ huy phát ra bên dưới, mọi người bắt đầu di chuyển một cách có trật tự trên sân.
Lâm Nam thở phì phò:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/130937/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.