Từ lúc quyết định, cô không gặp Kiệt. Vậy nhưng tối nào đi qua nhà cũ cô cũng gặp anh đứng dưới tòa chung cư nơi cô đã ở. Số điện thoại mới của cô chỉ có Lạc Tâm và Giai Ngọc biết. Anh không còn cách liên lạc nên chỉ có thể về đó hi vọng sẽ gặp được cô.
Ngồi trên xe, nhìn anh cứ ngồi lặng yên trước xe nhìn chằm chằm lên căn hộ tối om mà cô thấy lòng mình nặng trĩu. Có nhất thiết phải hành hạ nhau như vậy không thì cô cũng không rõ nữa nhưng… nhất định không thể quay lại. Thà rằng chấm dứt nỗi đau ấy còn hơn lại kéo dài nó dai dẳng cả đời. Hai người chỉ là vô tình gặp, vô tình quen rồi vô tình thương mà ngay từ đầu không hề có ý định bên đời nhau… vậy mà… vô tình thôi lại đau lòng đến vậy… biết là giữa họ sẽ chẳng đi đến đâu, sẽ không có kết quả nhưng lại lỡ thương nhau nhiều đến mức không buông bỏ được… cảm giác này thật không dễ chịu chút nào.
Anh đứng đó, vẫn chờ đợi cô từng ngày còn cô đứng phía sau, ngắm nhìn thân ảnh cao lớn, cô đơn ấy chỉ biết lặng lẽ khóc. Họ đang đứng rất gần nhau nhưng lại không thể bước đến… có lúc cô đã muốn mở cửa xe chạy thật nhanh về phía anh mà gọi, mà ôm người đàn ông ấy vào lòng nhưng lại chùn bước. Cô không muốn anh bị người ta chèn ép nữa, không muốn vì cô mà anh phải gồng mình chống lại gia đình,hơn nữa… cô đã hứa với mẹ anh, bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go-2/2549406/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.