Lấy điện thoại ra, anh tìm số cô để gọi nhưng chỉ hai hồi chuông thì cuộc gọi bị từ chối. Anh tiếp tục gọi, cô tắt hẳn điện thoại không liên lạc được nữa.
Cẩm Tú đã thấy anh, vừa định bước đến liền nhìn thấy có người đứng phía sau anh theo dõi nên bước chân ngưng lại rồi điện thoại cũng chẳng dám nghe.
Tuệ Nhi đuổi kịp ra ngoài bước đến bên bám tay Kiệt hỏi thăm:
– Anh tìm ai sao?
– Sao em lại ra đây?
– Ông em tìm anh nên em ra gọi, chúng ta vào thôi.
Khi thấy Kiệt đã quay trở vào, Cẩm Tú mới bước ra khỏi chỗ nấp. Cô đứng nhìn theo bóng lưng anh khuất dạng mới xoay người lững thững đi bộ rời đi, dáng đi bệ rạc chẳng có sức sống khiến bóng người liêu xiêu đổ nghiêng ngả trên lòng đường….
…
Giai Ngọc không gọi được cho Cẩm Tú thì giục Đình Dương đi tìm nhưng anh lại lắc đầu không đi.
– Anh đã nhờ người tìm cô ấy rồi.
– Anh nhờ ai hả? Mà sao cô ấy đi giờ này chưa về nhà để ba mẹ suốt ruột chứ? Ít nhất thì cũng nên gọi về đằng này còn không liên lạc được.
– Hôm nay họ đã gặp nhau.
Giai Ngọc trợn tròn mắt hỏi:
– Anh Kiệt về nước rồi sao?
– Ừ, cậu ta về mấy ngày hôm nay rồi.
– Anh đã nhờ anh ấy đi tìm Cẩm Tú hả? Anh điên à? Cô ấy khó khăn lắm mới quên được mới sống yên ổn được sao anh lại để họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go-2/2549393/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.