Không chỉ cô mà cả Duy Kiên cũng ngạc nhiên, cả hai nhìn nhau rồi nén thở dài. Còn vị khách bất ngờ xuất hiện kia lại ngả người ra ghế nhắm mắt như nghỉ ngơi:
– Đại tá, địa chỉ nhà anh là gì?
– Đưa cô ấy về trước đi.
Sự đời có ai là sếp mà ngăn cản triệt để cơ hội riêng tư của nhân viên như anh không? Duy Kiên thoáng thất vọng nhìn Cẩm Tú nhưng lại không dám phản đối.
– Nếu cậu đã uống nhiều thì tất cả xuống đi taxi.
– Dạ không ạ.
Duy Kiên lắc đầu đầy bất lực mà tập trung lái xe hướng về nhà Cẩm Tú. Vì Danh Kiệt nhắm mắt im lặng nên hai người còn lại cũng ngồi im không ai trò chuyện nữa. Khi về đến cửa nhà, Cẩm Tú chào cả hai thì Duy Kiên nhắc:
– Sáng mai anh đón em đi ăn sáng nhé!
Lúc này cô thấy Kiệt mở mắt ngồi dậy mở cửa xe đi xuống mà ngây người. Cô chưa kịp trả lời thì anh đã lên tiếng trước:
– Cậu về đi, tôi vào nhà bạn có chút việc.
Nói rồi anh ung dung đến ấn chuông cửa nhà Đình Dương. Cẩm Tú không còn lời nào để giải thích cho muôn vàn hành động không giống ai của anh nữa. Cô đành chào Duy Kiên rồi thoái thác:
– Sáng em hay ăn cùng ba mẹ mà không ra ngoài ăn.
– Vậy anh tới nhà em ăn sáng được chứ?
Cửa nhà Đình Dương đã được mở nhưng Kiệt vẫn đứng im chưa nhúc nhích, Cẩm Tú bèn đồng ý:
– Nếu anh không ngại thì sáng mai đến nhà em ăn sáng ạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go-2/2549062/chuong-16.html