Danh Phong gọi hẳn tên vợ muốn nhắc cô ngưng lại nhưng cô bình tĩnh một cách lạ lẫm mà tiếp tục:
– Cháu biết mình chỉ là dâu con nhưng lại là người trong cuộc và chịu tổn thương nhiều nhất… cháu yêu anh Phong nên cố chấp kết hôn nhưng 7 năm nay cháu chưa được một ngày hạnh phúc… và bây giờ, lúc này đây cháu thấy hối hận vì sự cố chấp của mình nên cháu xin ông, có thể cho cháu được phép ly hôn. Cháu hứa sẽ giữ kín chuyện để không ảnh hưởng tới gia đình hoặc cháu sẽ đi đâu đó mà không ai biết đến mình để làm lại cuộc đời.
– Vân, con làm sao vậy? Chuyện của Danh Kiệt chưa đủ rắc rối hay sao?
Cô nhìn sang ba chồng mà giải thích:
– Ba, con chỉ đang nói sự thật thôi ạ. Có lẽ chúng ta nên kết thúc những ép buộc ở đây đi. Ba mẹ và ông đừng phản đối chú út nữa mà hãy để chú ấy lấy người mình yêu. Đừng để đến một ngày chú ấy lại giống vợ chồng con, bề ngoài nhìn vào tưởng hạnh phúc nhưng thực chất sống bên nhau chỉ là cái danh nghĩa mà thôi.
Cô đứng dậy, đôi mắt ngấn lệ nhìn chồng, mặc kệ anh đang nghĩ gì hay không hài lòng đi chăng nữa thì cô cũng đã nói hết lòng mình. Dù cô có cố gắng bao nhiêu đi nữa, cuối cùng anh vẫn không hề xao động. Trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cô xin phép rời đi nhưng cánh tay lại bị nắm lấy. Danh Phong cũng đứng dậy:
– Con xin phép giải quyết chuyện vợ chồng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go-2/2549032/chuong-31.html