5 giờ sáng chủ nhật (ngày hôm sau).Cô bước xuống tâm trạng ko dc tốt cho lắm,đảo quanh mắt chưa ai dậy.Cũng đúng thôi mới 5 giờ sáng,thở dài rồi đi ra chỗ ghế khoác tạm vào đi ra ngoài hít thở không khí.Ngồi xuống cái xích đu trắng trong vườn,bất giác cười một nụ cười mội nụ cười đau sót cất tiếng hát trong trẻo của mk lên
Duyên mệnh cho chúng ta gặp nhau
Anh là người cho em bt yêu là gì thương là nhớ là gì
Nhưng ông trời lại bắt ta rời xa nhau xa nhau mãi mãi
Hai người hai thế giớ khác nhau
Anh đã từng hứa chúng ta sẽ luôn là của nhau luôn cùng em đi suốt con đường dài
Mà tại sao anh lại thất hứa,bỏ rơi em
Em yêu anh yêu rất nhiều
Em muốn nắm tay anh và hát cùng anh
anh là người mở dc trải tim em là người cho em cảm giác yêu thương 1 người là như thế nào
Chắc có lẽ chúng ta ko cùng 1 thế giới 1 giấc mơ 1 hơi thở
………………
Dg hát thì Khải từ đâu ngồi cạnh cô.
-Em hát hay thật-khải khen
-Sao anh ngồi đây
- ko ngủ dc ấy mà-Khải cười nhìn cô
Cô cũng chẳng nói gì nữa trầm ngâm nhìn lên trời.Thấy không gian im lặng Khải lên tiếng
-Sao em lạnh lùng vậy
Cô quay sang nhìn anh nhíu mày khó chịu
-Ý anh là sao
-Ở cùng với em đã gần 3 tháng anh cũng hiểu dc phần nào của em,1 cô gái lạnh lùng sống khép kín.Có chuyện j cũng 1 mk trải qua 1 mk chịu đựng,em rất ít khi cười em có bt khi em cười đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-va-nhom-nhac-nu-noi-tieng/550662/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.