Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 29 Chương 29 Chương 29 Chương 29 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32
Chương sau
- Vương Khải Đao lấy dùm tôi bịch rau - Cừu gửa cổ gọi ... Câm lặng đi lấy rau - Vương Khải Đao. Anh rửa rau kia đi - Cừu chỉ mớ rau sống ... Câm lặng đi rửa rau. Mặt đen 1 nữa - Vương Khải Đao lấy dùm tôi cái tô - Cừu vô thức chỉ tay về tủ ché ra lệnh ... Lủi thủi đi lấy.Mặt đen hoàn toàn - Vương Khải Đao anh... Óe - Cừu đang nói thì thấy cái dao ngay cổ hoảng hồn nhảy dựng. - Cô mà còn kêu tôi Vương Khải Đao nữa là tôi cho cô 1 đao thật đấy. Tôi tên Vương Tuấn Khải - Sát khí thiệt khủng khiếp - Vâng Vương lão đại bình tĩnh nha. Đừng làm bậy - Vẫn là cái mạng trên hết - Hừ. Ban nãy kêu cái gì - Cua hạ dao xuống -À nhờ anh xắt rau dùm đó mà - Lùi xa 1 chút. - Ờ coi nước sôi đi - Sẵn con dao. Cua nhiệt tình xắt mới rau cải - Ờ. - Cừu lơ đảng mở nắp nồi Cắt cắt Khuấy khuấy Bổng - Á - Khải khẽ rên nhẹ - Gì thế?- Cừu quay qua - À. Tôi vô tình cắt trúng tay đó mà - Khải mút ngón tay rướm máu - Ai. Đứt tay đừng mút như vậy. Không khoa học tí nào - Cừu cầm lấy tay Khải rút ra. Khải vờ theo chiều tay Cừu kéo. 1 cùi chỏ vào mõ Cừu Vơ mồm - Cmn. Anh làm gì thế hả?- Ôm mồm la hét - Hihihi lỡ tay - Khải cười lộ rămg hổ. Ngắm nụ cười ấy Cừu chỉ muốn bương cho 1 cái vỡ hết hàm răng đó đi. - Dù gì để tôi giúp ngón tay anh cho - Cừu cầm ngón tay Khải Từ đầu ngón tay truyền tới cảm giác ấm nóng, tê tê, rát rát, phê phê. "Đừng nói nhỏ ngậm tay mình nha." Khải vui vẽ nghĩ. Tự nhiên cảm thấy có lỗi vì nãy tọng Cừu Nhìn lại thì ... Làm sao diễn tả nhĩ. ... Thiệt khó nói mà ... Thiệt ra ... ... Thiệt ra con Cừu nó đang ... Ưm ... ... ... ... Nó đang ngâm tay Khải trong chén nước mắm tỏi ớt. - Lát có tiết canh cho cục cưng Nunu ăn rồi - Nó đang cười hắc ám Lệ hoen ướt, khóe mi cay. Cay. Thiệt sự rất cay. Phê. Thiệt sự rất phê Chinsu. Đậm đà hương vị Việt - Cha mẹ con ơi - Khải rút tay ra nhảy dựng lên. - Há há. Làm gì nhảy ghê thế - Cừu lưu manh hỏi - Con quỷ sứ nhà cô... - Đồ Mặt Đao nhà anh... Thế là võ mồm khai hỏa. - Anh... - Cô... - Tôi... -... Vừa uống nước lấy hơi rủa tiếp thì Từ lầu trên tiếng 1 người 1 cẩu đua nhau rống hét. Em ấy uống nước Em ấy hoảng loạn Thế là em ấy sặc nước ra sàn -Cái... - Cả 2 cùng ngước lên nhìn trên đầu mình Lạch bạch điên tiết đi lên lầu trên rồi bạch bạch đi xuống khi đã giải quyết xong Dẹp võ mồm qua 1 bên. Nhanh làm thức ăn. Đói lắm rồi nha
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 29 Chương 29 Chương 29 Chương 29 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32
Chương sau