Một buổi sáng đẹp trời.
Tại một căn nhà nhỏ nằm lạc lõng giữa những căn biệt thự đồ sộ của trung tâm thành phố Trùng Khánh. Một mái tóc đen tuyền bay phất phơ, một người con gái xinh đẹp ngồi trên bệ cửa sổ phóng ánh mắt ra ngoài, một ánh mắt tựa như mơ hồ, một nụ cười nhạt trên môi, một bàn tay bé nhỏ giơ lơ lửng giữa không trung rồi khẽ rụt lại. Nó thở dài thườn thượt. Ánh mắt bất mãn nhìn đồng hồ, đồng hồ đang chỉ 7:30.
“Y Ngọc, con chưa đi học à?”_Một âm thanh trầm ấm vang lên từ phía sau nhà.
“Con đi ngay”_Nó nói vọng ra phía sau, cố nói thật to, mong là mẹ nghe thấy.
Vừa dứt câu, nó đã quơ cái áo khoác trong đồng phục của trường Bát Trung khoác lên người, chải chuốt lại mái tóc đen tuyền một tí, ngắm mình trong gương một hồi lâu rồi buồn bã dẹp tấm gương vào trong tủ. Nó cảm thấy mình thực không xinh đẹp như mọi người, dù có chải chuốt đến đâu đi nữa. Thấy những cô gái cùng trang lứa son phấn đắt tiền bám đầy mặt nó cũng khá hứng thú nhưng nó không thích làn da của nó bị bất cứ thứ gì bám lên, rất khó chịu. Nó cứ để mặt mộc như thế, dù người khác có nói năng ra sao đi nữa thì nó cũng chẳng để tâm, được là chính mình mới là điều nó mong muốn.
Nó cuốc bộ trên con đường xa hoa của thành phố, thấy những cậu ấm cô chiêu được đưa đón bằng xe riêng thì nó nhếch mép cười nhạt một cái, những chiếc xe đó là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-the-secrect-of-life/264190/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.