Lưu gia-
-NHỊ NGUYÊN! CÓ DẬY KHÔNG THÌ BẢO?!_Chí Hoành phát cáu vì sáng nào cũng phải đánh thức Vương Nguyên dậy.
-Chút nữa thôi! Tối qua tớ không ngủ được! Cứ thế này thì sẽ bị gắt ngủ mất!_ Vương Nguyên trả lời.
-Được rồi! Dậy hay không tùy cậu, nhưng đã 6h45 rồi, tớ đi trước!_Chí Hoành lắc đầu nói rồi bước nhanh ra khỏi phòng.
-Không tiễn!_Vương Nguyên hề hề cười. Nhưng chợt nhớ ra gì đó, Vương Nguyên đột nhiên run rẩy. Cậu cmn trễ học rồi!!!!
-Vương gia-
-Sáng giờ anh đã hỏi câu “Kiểu tóc này thế nào?!” cả trăm lần rồi, rốt cuộc có định đi học hay không?! _ Thiên Tỉ cằn nhằn.
-Hảo! Đẹp trai chán, chắc chắn cậu ấy sẽthích!_Vương Tuấn Khải tiếp tục tự sướng. Có lẻ đây là lần đầu tiên sau10 năm nụ cười của anh tươi tắn trở lại.
-Trễ học ta sẽ thiến ngươi!_Thiên Tỉ đi tới đi lui nhăn nhó.
-Dù sao cũng trễ rồi mà! _ Vương Tuấn Khải đáp, mắt vẫn không rời tấm gương.
Mười phút sau, cả hai cũng ra khỏi nhànhưng lại cuốc bộ đến trường. Thiên Tỉ đưa tay chỉ nhà của Chí Hoành.Ngạc nhiên hơn họ thấy Vương Nguyên hớt hải từ trong nhà chạy ra, chắccũng bị trễ học đây. Thiên Tỉ thấy thế liền gọi Vương Nguyên:
-Chờ tớ với!
Nghe có người gọi, Vương Nguyên liền quay lại, nở nụ cười dễ thương:
-Thiên Thiên cũng đi trễ à?
-Tất cả là nhờ Vương Tuấn Khải đây! Sẵn tiện giới thiệu, là anh ta cõng cậu xuống phòng y tế đấy!_Thiên Tỉ cười nói.
-Anh lớn hơn mấy đứa, cứ gọi Khải ca được rồi, rất vui được gặp lại!_Vương Tuấn Khải cười tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-snowy-love/264312/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.