Việc nhớ lại cái tên này đối với Nguyên vô cùng khó khăn. Ký ức củacậu về nó rất mơ hồ nhưng cũng rất quen thuộc. Cơn đau vừa dứt cũng làlúc cậu chìm vào cơn hôn mê sâu.
-Chỗ Vương Nguyên và Chí Hoành còn trống, hai em xuống dưới đi!_Cô giáo lên tiếng.
-Sao hai bạn đó không ngồi chung cô nhỉ?!_Thiên Tỉ khó hiểu hỏi.
Cô giáo vui vẻ trả lời:
-Hai đứa nó nói chuyện rất nhiều, cho ngồi chung thì lớp mình sẽ thành cái chợ mất!
Cả lớp cười hả hê làm Chí Hoành vô cùng xấu hổ.
Vương Tuấn Khải suy nghĩ về cái tên Vương Nguyên, phải chăng đó chỉ là sự trùng hợp???
Thiên Tỉ lên tiếng:
-Vậy em sẽ ngồi với Chí Hoành! Xin chào Tiểu Hoành!
Chí Hoành vẫy tay chào lại, mặt đen nghĩ thầm:
”Tiểu cm cậu!”
Hai người nhanh chóng vào chỗ ngồi, Vương Nguyên lúc này chả động đậy, cậu bị bất tỉnh nãy giờ nhưng không aibiết. Bỗng có tiếng thầy dạy toán đập bàn, quát:
-Trò kia, mới vào học đã ngủ rồi à?
Nghe giọng thầy, Chí Hoành quay xuống lay Vương Nguyên, nhưng chẳng có động tĩnh. Chợt nó nhận thấy cậu nóng hơnbình thường, biết là có chuyện, liền xin phép thầy đưa cậu xuống phòng y tế. Nhưng với sức của nó làm sao cõng nổi Vuơng Nguyên, đành bất lựcquay sang nhìn Vương Tuấn Khải.
-Nhờ cậu đưa Vương Nguyên xuống phòng y tế, nếu không cậu ấy có chuyện mất!
Vương Tuấn Khải không nói gì nhưng liềnđứng dậy cõng Vương Nguyên đi, vì anh nghĩ sự xuất hiện của mình hiệntại là rắc rối cho cậu.
~Flashback~
-Khải ca chỉ được cõng một mình Tiểu Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-snowy-love/264310/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.