3 giây sau kiểm soát được tình hình thì nó cũng nhắm mắt lại phối hợp. Cảm giác lơ lửng khi môi chạm môi để mi nhắm chỉ bị phá vỡ khi có cuộc gọi đến cho Khải. Anh từ từ dời môi nó cầm đện thoại lên nghe:
-A lô. Anh nghe đây Nguyên.
- Ai ún a ẽ ó uyến i àn uốc a uẩn ịt i á_Nguyên đang đi ăn cùng An, Tỉ và Mi. Cậu nhai đầy mồm nói với Khải.
-Em đang học cái tiếng bang gì vậy?
-Cậu ấy bảo mai chúng ta đi Hàn anh chuẩn bị đi_Tỉ lấy điện thoại từ tay Nguyên nói lại cho Khải nghe. Anh cũng hơi bất ngờ vì lại còn có cái ả Hồ Kỳ Hân đi cùng với tư cách trợ lí nữa chứ nhưng rồi cũng cúp điện thoại ppm nó ngủ ( đồng hồ điểm 9 giờ)
Tại quán ăn Nguyên, Mi, An và Tỉ thì ngồi nói về Hồ Kỳ Hân:
-Cái ả Hồ Kỳ Hân lại chuẩn bị bày trò cho xem_Nguyên xét.
-Muốn bên anh Khải chứ sao nữa_Ti vừa đút cho An vừa nói.
-Trời ơi! Cô ta ác gì mà ác dữ ác không chịu nghỉ giải lao_Mi chống cằm gào thét để đòi công bằng cho nó.
Sáng hôm sau nó dạy sớm để làm bữa sáng cho anh ăn. Lần này Khải đ 1 tuần nhưng chả hiểu sao nó lại có cảm giác bất an lo lắng và nỗi lo ấy mỗi lúc một lớn trong nó. Sau khi anh đi được một ngày nó nhận được cuộc gọi muốn nói chuyện từ giám đốc của Khải. Hôm đấy nó đến gặp ông ta nói với nó trúng điểm yếu của Khải là hứa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-quen-em-anh-khong-lam-duoc/551037/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.