Khải vào phòng vội goi nó dạy nét mặt của nó ngái ngủ:
-Nay là chủ nhật sao anh không ngủ hết ngày luôn đi? [giúp việc như này đuổi sớm]
-Ngủ cái đầu cậu ý. Dạy làm cho tôi 4 suất cơm tôi đi Trường Sa hai ngày đấy.
Nó lạch bạch vô Wc rồi vào bếp nấu thức ăn. Lúc sau khi đưa cơm cho anh thì cũng đúng lúc xe đến đón. Lên xe anh đưa cơm cho chị Yuna, Nguyên và Tỉ ai ăn cũng tấm tắc khen ngon còn anh thì chỉ muốn ăn bánh trooin nó là. Nó biết Nguyên ăn nhiền nên làm cho cậu nhiều nhất và dặn Khải đưa cho cậu đúng hộp cơm ấy. Nguyên vừa ăn vừa thầm cảm ơn cô tỉ tỉ tốt bụng. Sau khi Khải đi nó ăn sáng đang ăn như chợt nhớ ra điều gì rồi lấy điện thoại ra gọi điện thoại. Người đầu dây kia nhấc máy:
-A lô!
-Dạ. Xin chào cháu tên là Nguyễn Ngọc Băng Nhi ạ. Cho hỏi đây có phải là chủ tịch tập đoàn JK không ạ?
-Phải là ta đây. Có lẽ cháu đã nghe mẹ cháu nói rồi nhỉ?
-Vâng.
-Vậy ta có thể nhận cháu là con nuôi không?
-Dạ...được ạ_nó cảm thấy run vì đã 15 năm nay rồi nó chưa được gọi tiếng ""bố"". Ông rất vui mừng vì ông sẽ có một cô con gái và một cậu con trai ngoan ngoãn nữa. Ông bảo nó gọi bố thì nước mắt nó tràn ra ông an ủi vỗ về nó. Sau khi nghe điện thoại nó nở một nụ cười rồi dọn dẹp nhà cửa. Xong xuôi nó ăn trưa và lên giường đánh một giấc ngon lành.
3h30" chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-quen-em-anh-khong-lam-duoc/264133/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.