Phòng tập luyện.....
Đã 1 tuần nay, các học sinh vẫn chăm chỉ luyện tập chuẩn bị cho kỳ thi Royal Musik sắp tới.
Có lẽ giải thưởng lần này là mục tiêu đầu tiên mà Minh Thư nhắm tới- Học bổng vào trường đại học MONTERS sau khi học sinh tốt nghiệp lớp 12. Minh Thư không muốn phiền dì Hàn nữa, khi cô đậu vào MONTERS rồi thì nguyện vọng của mẹ cô cũng được hoàn thành. Thôi! Trở lại vấn đề chính:
-Song Nghi! Tôi có chuyện cần nói!_Thiên Tỉ nhìn thẳng vào mắt ả- đôi mắt mà sự hồn nhiên đã đánh rơi trong sự ích kỷ.
-Dạ....!_ả răm rắp đi theo sau anh. Bước chân của anh dừng lại tại ban công của trường.
-Kẻ mang mặt nạ hại Thư là cô đúng chứ?_anh gằng giọng.
-Anh nói gì em không hiểu? Em không biết gì cả!
-Ok! Cô không nhận thì tôi tự tìm!_Anh xoay lưng bước đi nhưng bị ả ngăn lại. Bàn tay ả luồng qua eo anh, gương mặt son phấn áp sát vào bờ lưng rộng. Anh không chút thương tiếc tháo tay ả, bỏ đi. Nhưng bước đi ấy chợt bị một câu nói ngăn lại:
"Anh không chờ Nguyễn-Như -Ngọc?"
-Chờ đợi? Tôi không cần phải nói cho cô biết! Ngọc đi chữa bệnh! Cô ấy sẽ sớm về thôi!_bờ vai rộng lại một lần nữa quay đi. Bỏ lại ả ta phía sau.
Rốt cuộc 2 năm trời, ả chẳng nhận được gì cả! Lúc Như Ngọc rời khỏi Bắc Kinh ả đã nắm chắc phần thắng trong tay nhưng khi Minh Thư xuất hiện thì mọi thứ tan biến. Hy sinh quá nhiều, bây giờ một ít nữa cũng chẳng sao! "MINH THƯ! CÔ CHỜ ĐÓ"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-hon-uoc-voi-nam-than/130363/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.