Bây giờ cả nhóm đang đứng trên một vách đá, phía dưới là dòng nước chảy xiết. Vách đá cao khoảng 3m, hai vách ngăn dòng nước cách nhau khoảng 3, 4m, được nối với nhau bằng một chiếc cầu treo mục nát, các tấm gỗ lát như muốn bung ra, dây vịn có nhiều chỗ bị tua thành các sợi nhỏ, cầm mạnh quá sẽ bị đứt ngay. Nói tóm lại, tình thế hiện tại rất khó khăn cho cả bảy người. Chần chừ một lúc, Thiên Tỉ mạnh dạn lên tiếng:
-Anh đi trước cho.
-Nhưng nguy hiểm lắm! -Mỹ Liên nhìn cậu với ánh mắt lo lắng.
-Không sao đâu, anh đi được mà. Anh sẽ qua đó cột dây thừng cho mọi người giữ lại, nhỡ có rơi thì còn kéo lên được.
Nói rồi, cậu bước đến đầu cầu treo. Một cơn gió nhẹ thổi qua, chiếc cầu lắc lư phát ra tiếng cót két. Mọi người nín thở quan sát.
Một chân bước lên tấm gỗ đầu tiên, hai tay vịn vào hai sợi dây ở hai bên, Thiên Tỉ nhẹ nhàng bước từng bước, từng bước, phút chốc đã qua gần hết cây cầu. Thêm một bước nữa, đột nhiên, mảnh gỗ dưới chân cậu trật ra và rơi xuống, lập tức bị dòng nước nuốt chửng. Cả bọn hoảng hốt la lên, hiện tại, chân phải của cậu lọt xuống dưới cây cầu, chân kia ở trên, hai tay bám lấy sợi dây, cây cầu lắc lư dữ dội như muốn hất tung cậu xuống nước. Nhưng Thiên Tỉ vẫn bình tĩnh không chút sợ hãi, giữ chặt dây cầu, lấy chân trái làm điểm tựa, cậu dùng hết sức rút chân phải lên, chỉ vài giây, chân cậu đã trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-doi-voi-em-toi-la-gi/264239/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.