Nó vừa mới ốm dậy mà đã phải lo biết bao nhiêu chuyện: luyện tập vũ đạo, làm bài tập ôn thi (còn một năm nữa nó mới ra trường nhưng vì nó là học sinh ưu tú và khá ngoan nên khi có kì thi nào sẽ có giáo viên qua Trung Quốc kiểm tra bài nó),..vv. Rất mệt, thực sự rất mệt, nên dạo gần đây trông nó tiều tụy và mất hẳn sức sống. " Trời ơi, có ai giúp tôi đống bài tập này không, tôi sắp chết rồi" Nó thở dài một cái, quăng luôn đống bài tập xuống đất còn mình thì nằm ngắm con Rilakkuma." Không biết con Kuma còn lại đâu mất tiêu ời, tiếc quá, hy vọng ngươi vẫn sống tốt" - An An, qua chỉ mình động tác này với_ Tiếng Vương Nguyên lanh lảnh
- Cậu làm hết đống bài tập này của tôi thì tôi chỉ cậu tập_ Nó nói, giọng ngán ngẩm
- Xời, không gì có thể làm khó được Vương Nguyên ta hết, chỉ cần nó không phải....ờ..._ Chưa nói hết câu, cậu đã hét toáng lên " MÌNH XIN KIẾU, MÌNH KHÔNG BIẾT TIẾNG ANH, KHÔNG CẦN CẬU CHỈ VŨ ĐẠO NỮA, MÌNH ĐI TÌM ĐẠI CA GIÚP ĐÂY" nói xong Vương Nguyên chạy vụt mất, bỏ lại nó đơ toàn tập
- Cuối cùng mỗi tôi khổ_ Nó lầm bầm
- Thiên Thiên là học bá đó, cậu ấy cũng giỏi tiếng Anh nữa, cậu qua hỏi "Tên mặt liệt" đó đi nha_ Vương Nguyên từ đâu chạy vụt lại nói vọng ra rồi lại bỏ đi mất
- Chơi tôi hả? Tốc độ ánh sáng sao?_ Nó lườm'' Tên mặt liệt? Quen quá, hình như mình nghe đâu rồi thì phải. Haizzz,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-co-gang-thay-doi-vi-anh/550609/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.