Hàn Tử Di mơ màng tỉnh dậy thì đã là buổi trưa. Không gian xung quanh bao phủ một màu trắng đặc mùi thuốc sát trùng.
- Ặc! - Cô ôm lấy đầu mình, khẽ rên lên vì đau.
- Có sao không? - Thiên Tỉ ngồi gần cô thấy thế liền bỏ quyển sách đang cầm trên tay xuống, chủ động đến xem xét - tôi gọi y tá tới nhé.
-... - Hàn Tử Di giật mình khi có người ở đây
Mà người đó lại là người cô đang muốn né tránh. Haizz! Đúng là oan gia ngõ hẹp.
Theo phản xạ cô liền lùi người lại như muốn né tránh. Thiên Tỉ hiểu được liền thở dài:
- Tôi không làm gì cậu đâu.
- Tôi biết - Hàn Tử Di liền đáp, huơ huơ tay - tôi chỉ... không quen tiếp xúc với người lạ ở khoảng cách gần thôi.
" Cậu dám làm gì tôi chứ? " - Trong bụng cô nghĩ thầm.
- Thế sao cậu tự tiện vào phòng tôi mà không gõ cửa? - Thiên Tỉ không nhìn cô và hướng về phía phía cửa số bên ngoài, ánh mắt thoáng mơ hồ.
- Tôi... - Hàn Tử Di lập tức dựng đứng người dậy, nhưng cũng rất may giả vờ bình thản đáp - đi nhầm phòng.
Thiên Tỉ nhếch môi không nói không rằng, chỉ đưa liều thuốc cùng cốc nước đang cầm trên tay cho cô, đợi cô uống xong cậu mới nở nụ cười có lúm đồng tiền làm người xung quanh cũng vui lây.
Hàn Tử Di không biết là nên làm gì tiếp nên giả vờ ngoan ngoãn nghịch tóc, sau đó bặm nhẹ môi bất lực:
- Chúng ta có thể lên lớp chưa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-cham-vach-ranh-gioi/56696/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.