Sau một tiếng đồng hồ leo núi, cuối cùng cũng tới nơi. Tâm và Tuấn Kiệt ngồi phịch xuống tảng đá gần đó, mồ hôi nhễ nhại "Ồ thì ra người chết ở bên kia. Mệt quá. Ôi mẹ ơi, cái này mà là thác nước à" Có thể nói cô rất sửng sốt khi thấy những cột nước trắng xóa đổ sầm sập xuống một vực thẳm khổng lồ, bọt nước bốc lên như khói bay ra từ một ngôi nhà đang bốc cháy. Xung quanh nơi dòng thác đổ xuống là những tảng đá đen nhánh như than. Ở phía dưới, nước lúc nào cũng tràn đầy, nó hắt trở lại những rặng núi răng cưa hiểm trở. Nước không ngừng đổ xuống với tiếng ùng ục, ùng ục...Còn màn hơi nước cứ ngùn ngụt, ngùn ngụt bốc lên. Cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy choáng váng, quay cuồng bởi những tiếng gầm gào, sôi sục không bao giờ ngớt. Có một con đường nhỏ dẫn cả nhóm qua được bờ bên kia và cũng từ lỗi đó có thể thấy toàn bộ cảnh thác...
Đầu bên kia xuất hiện một người đàn ông thấp bé, nước da cháy nắng, nhưng lại có vẻ mặt rất quyền thế. Ông ta cười ngượng nhưng không che đi được cái vẻ âu sầu, ảm đạm. Tâm thì thầm vào tai Tuấn Kiệt
- Ông ta là một quân nhân
- Vừa giải ngũ_ Tuấn Kiệt nhận xét
- Một hạ sĩ quan
- Pháo binh Hoàng gia
- Này - Bác Dương cười- Đoán thế có quá không đấy mấy nhóc
- Chắc chắn đúng, không khó khăn khi nhận ra một người vẻ mặt quyền thế, da đen cháy nắng là một quân nhân và phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-bo-cong-anh/550638/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.