- Thiên Thiên, cậu đi chơi với tớ nha! - Vương Nguyên mở miệng hỏi cái con người cao lãnh trước mặt.- Không được, tớ bận rồi! - Thiên Tỉ lãnh đạm.
- Gì chứ, tớ không bận thì cậu bận cái gì, nào để Nguyên ca đây đưa cậu đi chơi. - Vương Nguyên không thèm một, hai lời dài dòng mà trực tiếp kéo Thiên Tỉ đi.
- Bỏ ra, cậu không thấy tớ nói bận rồi sao? Cậu không bận chứ không đồng nghĩa với việc tớ cũng không bận! - Thiên Tỉ giật mạnh tay, quay đầu bước đi.
- Cậu làm sao vậy, trước giờ cậu đâu có cư xử như thế! Có chuyện gì xảy ra với cậu, đúng không? - Giọng nói Vương Nguyên đột nhiên trầm xuống, mang theo một nỗi buồn khó tả...
Thiên Tỉ dừng bước, cúi đầu nở nụ cười buồn rồi tiếp tục bước đi không một lần quay đầu lại, bỏ mặc Vương Nguyên một mình giữa hành lang công ty. Không phải là vô tình mà cậu chính là cố tình hành xử như vậy với Vương Nguyên, cậu không muốn quá dựa dẫm vào người huynh đệ này của mình nữa... vậy nên xin lỗi cậu nhé Vương Nguyên, tớ biết cậu buồn nhưng.... à mà thôi, vẫn là xin lỗi cậu, thực lòng xin lỗi cậu.....
Lặng lẽ đứng đằng sau nhìn bóng hình Thiên Tỉ khuất dần, lòng Vương Nguyên trùng xuống, tim nhói đau như bị ai dùng dao đâm vào vậy. Có lẽ mọi người không hiểu đâu nhưng thật sự Vương Nguyên hắn đã tốn rất nhiều công sức để kết thân, để Thiên Tỉ tin tưởng mà có thể để hắn quan tâm, chăm sóc cậu, để Thiên Tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-3p-la-em/551069/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.