Hiểu cha không bằng con, sáng sớm Hà ba ngủ dậy, nhớ tới bộ dáng lén lút tối hôm qua của con trai, thật đúng là mò cửa phòng Hà Sơ Tam. Đẩy hai cái đều không ra, vốn muốn bỏ qua nhưng lại nghe thấy tiếng ngáy —— rõ ràng của hai người!
Gặp quỷ!
Hà ba lại đập cửa ồn ào, không nói là tiến vào tìm người, chỉ nói muốn vào khiêng đồ. Bên trong vang lên một trận sột soạt, Hà Sơ Tam lơ ngơ buồn ngủ tiến đến mở cửa, giọng nói làu bàu oán giận: “Ba à, sao thế, không phải hôm qua đã đem hết hàng đi rồi sao?”
“Ba quên nước có ga, được chưa?” Hà ba thuận miệng nói, lướt qua Hà Sơ Tam chui vào phòng, hồ nghi nhìn bốn phía, còn kéo cửa sau ra nhìn.
“Ba à, ba tìm gì thế?” Hà Sơ Tam đánh ngáp hỏi.
“Nước có ga.”
“Ở ngay dưới chân ba mà.”
“À.” Hà ba ậm ờ đáp ứng một tiếng, sau khi không thu hoạch được gì, ông nhìn quét qua phòng một lần, thùng hàng san sát nhau, cứ như vậy thông một đường nhỏ đến giường và cửa sổ, hoàn toàn không thể giấu người.
Chỉ là tiếng ngáy kỳ quái vừa này và phản ứng lén lút của Hà Sơ Tam, quá lạ.
Ông nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đẩy gương mặt vô số tội qua một bên, luôn cảm thấy Hà Sơ Tam quá đáng nghi, xoay người lật gầm giường!
“A……” Hà Sơ Tam há to miệng.
Hà ba kéo trải giường lên —— phía dưới đều chất đầy thùng.
“A……Woap” Hà Sơ Tam đánh ngáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-thieu-nhi-cua-so-tam-va-luc-nhat/2461882/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.