Hỏa hoạn ở bến tàu đã được dập tắt, xe cảnh sát và xe cứu hỏa kéo dây phong tỏa, nhân viên cứu hộ nâng cáng vội vàng chạy ra chạy vào.
Tạ Gia Hoa mang găng tay khom lưng hất một tấm vải trắng, lộ ra một vật thể hình người màu đen. Một mùi hương thịt khét xộc lên mũi. Nữ cảnh sát đứng gần gã đột nhiên nhét tài liệu vào tay đồng nghiệp bên cạnh, che miệng chạy, chỉ chốc sau xa xa truyền đến âm thanh nôn mửa.
Tạ Gia Hoa mặt không đổi xốc vải trắng lên, nhìn vết thương trên bụng thi thể là do súng gây ra, phân biệt rõ vị trí và phương hướng đổi súng do tay phải qua tay trái, lại quan sát cẩn thận trên đầu thi thể huyết nhục mơ hồ: “Lấy nhíp đến.”
Gã gắp một mảnh vỡ bình hoa giữa phần óc dính máu, nhìn kỹ mặt hoa văn trên đó, rồi cất vào trong túi vật chứng trong suốt đưa cho cấp dưới: “Tại hiện trường tìm thấy một mảnh vỡ hoa văn khác, đưa cho khoa giám chứng, trên đó khả năng có dấu vân tay của Hạ Lục Nhất.”
“Vâng!”
Gã tháo găng tay ném xuống, nhíu mi xoa huyệt thái dương —— mấy ngày tăng ca và thức khuya không ngủ khiến huyệt thái dương của gã đột nhiên nhảy lên đau đớn.
“Tạ sir?” Ngoài đường phong tỏa có đồng nghiệp chào hỏi.
Tạ Gia Hoa đi qua, lại có một nhân viên tiệm nhỏ đối diện khu phố đi đến: “Thưa ngài, café không đường và sandwich ốp trứng của anh.”
“Tôi không gọi qua.”
“Có người mời ngài, tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-thieu-nhi-cua-so-tam-va-luc-nhat/2461874/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.