Hà Sơ Tam thái độ làm người sòng phẳng, nói làm là làm, quả thật cùng Tiểu Hà nói chuyện “yêu đương”. Chiều thứ bảy bọn họ hẹn gặp nhau ở cổng Đàn Hương các. Hà Sơ Tam ngụy trang thành tinh anh: đeo cặp kính, xách túi da công văn cũ, một thân tây trang giá rẻ, thon gầy đứng giữa một đám oanh yến—— quả thật như hạc giữa bầy ‘gà’. Trong tiếng trêu đùa của đám chị em, cậu ngại ngùng mỉm cười dắt tay Tiểu Hà, cứ như vậy mà lộ liễu dẫn người đi.
“Nên tính cô ấy nghỉ hay tính lương trên phố vậy?” Quản lý đại đường hỏi Thôi Đông Đông.
“Đương nhiên là tính lương trên phố.” Thôi tổng quản lý nói: “Phục vụ VIP đặc biệt, tính phí gấp đôi, ký vào mục lão đại!”
Hạ lão đại đang ở trong văn phòng tổng công ty, đánh một tiếng hắt xì hơi kinh thiên động địa! Tùy tay xé một tờ giấy lau nước mũi, hắn chà đến đỏ mũi, trong lòng tràn đầy khó chịu.
Hạ lão đại ỷ mình thân thể rắn chắc, dưới ‘độ ấm’ giáng sinh còn dám mặc một kiện áo sơ mi tùy tiện ngủ ở sô pha một đêm, sáng hôm sau bị Hà lưu manh chọc tức một trận, trong nóng ngoài lạnh, đến chiều hôm đó thì phát sốt. Hắn không nói cho cấp dưới cũng không đi bệnh viện, thuốc cũng lười uống, tự mình bọc chăn ngả đầu ngủ như chết hai ngày ở nhà, ngột đến đầu đầy mồ hôi lạnh. Sốt cao qua đi, thì tự giác nghĩ rằng mình đã khỏe lại tám chín phần, bình thản ung dung đến công ty thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-thieu-nhi-cua-so-tam-va-luc-nhat/2461853/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.