Hà Sơ Tam cảm thấy đây chính là kỳ tích —— cậu ngồi trên xe của ma men Hạ Lục Nhất, sống sót trở về thành Giao Long, sống! Sống!!
—— Xét cho cùng vẫn là đêm khuya ít người ít xe, cậu mới có đại vận như vậy.
Hạ Lục Nhất đạp phanh ở ven đường, sau đó vỗ tay lái, chờ Hà Sơ Tam đi xuống.
Hà Sơ Tam buông tay đang cầm chặt tay vịn xe, cởi dây an toàn, hai chân như mềm nhũn mở cửa xe, nghĩ lại cảm thấy không yên lòng, “Lục Nhất ca, anh về thế nào đây?”
“Cậu đừng quản tôi, cút!” Hạ Lục Nhất nói.
Hà Sơ Tam nhớ lại một màn quoặt tay lái ở ngã tư, liên tiếp xoay tròn mấy vòng tại chỗ, trước mắt toàn một màn tối đen, nghĩ lại vẫn không ngờ là chưa chết mà về tới nhà, “Lục Nhất ca, tôi và anh lái xe về nhà đi, tôi không yên tâm để anh về một mình.”
“Tôi không về nhà!” Hạ Lục Nhất nheo mắt, lung tung đẩy cậu ra ngoài, lại nắm cặp sách ném ra, “Cút nhanh!”
“Không về nhà? Anh muốn đi đâu?” Hà Sơ Tam vô cùng thấy lạ, ôm cặp sách lắc lư đứng lên, Hạ Lục Nhất đã vươn lưng đóng cửa lại.
Hà Sơ Tam giật hai phát vẫn không mở được cửa, phát hiện Hạ Lục Nhất lại khóa trái cửa xe, nhất thời có cảm giác bất thường, “Lục Nhất ca? Anh mở cửa! Anh một mình đi đâu?”
Hạ Lục Nhất ở bên trong cười lạnh giơ ngón tay giữa—— bởi vậy có thể thấy vị lão đại xã hội đen xưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-thieu-nhi-cua-so-tam-va-luc-nhat/2461846/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.