“Cậu muốn giết ai?” Một giọng nói già nua vang lên.
Hứa Ứng kinh ngạc ngẩng đầu, đã không biết từ lúc nào, mã tử của gã đã bị một đám người khác dùng súng chế ngự. Trưởng lão Kiêu Kỵ đường, Nguyên thúc, chống trượng long đầu, được Thôi Đông Đông nâng, mang theo một đám người từ cổng đi ra.
Mấy vị trưởng lão khác trong Kiêu Kỵ đường như Cát lão, Đoàn thân vương, Cừu thúc cũng đều có mặt ở đây. Trong đó Cát lão là người mà mười mấy năm trước tự mình tiếp nhận Hứa Ứng bái đường nhập hội, sau đó đề cử hắn lên làm phó đường chủ, sự vụ trong bang hội đều đứng về phía Hứa Ưng. Lần này cũng chỉ có thể chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà lắc đầu.
Hứa Ứng nặng nề thở dốc hai tiếng, hung hăng dí sát súng lên đầu Hạ Lục Nhất, giận quá hóa cười, “Mày cố ý để tên nhãi kia dẫn tao vào đây, sau đó tìm người xem kịch?!”
Mặt Hạ Lục Nhất dán trên mặt đất, ha ha cười lạnh, “Danh là sinh viên, kim bài biên kịch, ảnh đế hạng nhất——mã tử mới của tao có thú vị không hả, Hứa ca?”
Hà Sơ Tam vây xem muốn phản bác cũng không thể, lòng nóng như lửa đốt —— đừng vội vàng chiếm tiện nghi của tôi có được không, trên đầu anh còn có súng đó!!
“Hứa Ưng, bỏ súng xuống, còn có thể giữ cậu toàn thi.” Nguyên thúc nói.
Hứa Ứng cười ha ha, “Đi vào trong cái vòng này, sớm đã đoán trước được ngày hôm nay! Toàn hay không toàn có ích chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-thieu-nhi-cua-so-tam-va-luc-nhat/2461834/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.