5 giờ 30 phút chiều.
- Sao mày lại xin thôi học vậy. – Thằng Tèo nói với tôi.
Đúng vậy, trải qua nhiều biến cố tôi thật sự không có thời gian để tập trung vào việc học nữa. Hết sự kiện này rồi đến sự kiện khác chen vào khiến tôi cảm thấy rất khó chịu và bất lực, tôi đã xin thôi học cũng giống như đã cắt đi đôi cánh ước mơ của mình. Ước mơ của tôi là trở thành một bác sĩ chữa bệnh cho nhiều người, có nhiều lần tôi cũng mong mình trở thành một cảnh sát nhưng có lẽ tôi không hợp với cái nghề đó và giờ đây tôi cũng từ bỏ luôn ước mơ bác sĩ của mình. Ba mẹ tôi cũng rất thất vọng về việc này, thậm chí có lần họ còn chửi và đánh tôi "Tao nuôi mày ăn học đến lớn, bây giờ mày đòi nghỉ học là sao hả mày? Trời ơi! Thằng con khốn nạn của tôi."
Mặc dù cô giáo có động viên tôi và cả những đứa bạn nữa nhưng tôi đã quyết định thì không thu lời lại. Lúc ấy, Chi cũng thôi học vì tôi, cô ấy cũng không muốn học trên trường mà không có tôi làm cho tôi cảm thấy mình đã liên lụy nhiều đến người khác như thế thật đáng ghét con người của tôi.
Mặc cho tôi có khuyên nhủ, Chi vẫn mang trong mình quyết tâm được nghỉ học cùng với tôi. Vì thế tôi cũng đành phải chấp nhận sự thật không mong muốn này.
Tôi thở dài rồi nói với thằng Tèo:
- Bây giờ tao muốn tìm ra kẻ đứng sau tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-nay-khong-co-cau/2761387/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.