Chương trước
Chương sau
Lúc nhìn thấy người đi vào đại sảnh là con trai Itachi của mình, thần sắc Fugaku thả lỏng, rồi lại chợt nhíu mày, nói: "Sao con còn chưa xuất phát?"

Dựa theo kế hoạch đã định, lúc này Itachi hẳn là đã phải suất lĩnh một chi tiểu đội lẻn ra khỏi tộc địa, toả định hành tung của Hokage Đệ Ngũ, đồng thời chuẩn bị phát động hành động tiêu diệt Hokage Đệ Ngũ.

Dưới ánh trăng thanh lãnh, Itachi đứng ngay lối vào đại sảnh, bình tĩnh nói: "Phụ thân đại nhân, thu tay lại đi!"

Fugaku nhíu mày lại, ánh mắt vượt qua sau lưng Itachi, nhìn ra bên ngoài đại trạch.

Lúc này, tiếng ồn ào bên ngoài cũng đã biến thành tiếng kêu rên thống khổ và la hét phẫn nộ. Rất hiển nhiên, thứ đang bộc phát bên trong tộc địa, không phải là rối loạn bình thường, mà là một trận đại chiến!

Sau khi nhận ra được điểm này, ánh mắt Fugaku dần dần băng lãnh, trở nên bén nhọn, hỏi: "Itachi, ngươi đã đầu phục thôn?"

Đối mặt phụ thân chất vấn, Itachi rũ mi trầm ngâm, nói: "Phụ thân đại nhân, phản loạn mà cha đang thực hiện, đã chú định sẽ là một bi kịch thất bại. Vì thôn, vì gia tộc, con nhất định phải ngăn cản cha lại!"

"Hừ, thằng nhãi ngu xuẩn!" Fugaku khẽ hừ một tiếng, vẻ mặt tức giận quát: "Ngươi cho rằng trận phản loạn này chỉ là vì dã tâm của cá nhân ta thôi sao? Là thôn không dung được tộc Uchiha chúng ta, chúng ta cũng đã không còn con đường nào khác để đi!"

Ở trong mắt Fugaku, tộc Uchiha hiện tại đã có được thực lực có thể uy hiếp đến Hokage, nhưng lại không cách nào trở thành Hokage, vậy tất nhiên sẽ bị thôn coi là cái đinh trong mắt, là cái gai trong thịt. Nếu như không đánh phủ đầu, thì nhất định sẽ bị quản chế gắt gao đến chết.



Itachi lắc lắc đầu, nói: "Hokage đại nhân sẽ cho chúng ta một cái công đạo!"

Fugaku cả giận nói: "Đệ Ngũ?! Chính hắn còn là một con rối không quyền không thế, hắn có năng lực gì mà cho tộc Uchiha chúng ta một cái công đạo, cho tộc Uchiha chúng ta sự che chở?"

Itachi ngẩng đầu lên, trực tiếp đón nhận ánh mắt của phụ thân, nói: "Chuyện tương lai, con không cách nào xác định, nhưng hành động tối nay của cha là không có phần thắng, xin cha hãy thu tay lại đi!"

Fugaku vô cùng thất vọng nhìn con trai mình, tai thì ngưng thần lắng nghe động tĩnh bên ngoài đại trạch.

Sau khi cẩn thận lắng nghe, hắn lại phát hiện tiếng kêu rên bên ngoài, không một ngoại lệ, đều là do tộc nhân nhà mình phát ra, hơn nữa trận chiến vừa bộc phát dường như cũng không quá kịch liệt, rất nhiều va chạm chỉ là trong nháy mắt, tựa như tộc nhân phe mình chỉ vừa mới chạm mặt đối phương là đã dễ dàng sụp đổ.

Bản thân Fugaku cũng là cường giả cấp bậc Kage, cho nên hắn rất nhanh chóng suy đoán ra địch nhân đang tấn công các tộc nhân bên ngoài, số lượng có lẽ cũng không nhiều, nhưng thực lực tuyệt đối không tầm thường.

Phải biết các tộc nhân Uchiha tham dự phản loạn tối nay, nguyên một đám không những sĩ khí đang lên rừng rực, hơn nữa còn vũ trang đầy đủ, cho nên chí ít cần thực lực cấp bậc Kage, thì mới có thể dễ dàng giải quyết các tộc nhân bên mình như thế.

Nhìn thấy khuôn mặt phụ thân lộ vẻ không hiểu, Itachi tiếp tục nói: "Hokage đại nhân cũng đã đạt thành thoả thuận với tổ chức Kami, không những thế, bốn vị Kage cũng đã đứng về phía thôn."

Fugaku tức giận nhìn Itachi, chất vấn: "Là ngươi tiết lộ bí mật của gia tộc?"

Itachi lắc lắc đầu, đáp: "Cuộc phản loạn của cha, từ đầu đến cuối đều nằm trong dự liệu của thôn, ngay cả việc bốn vị Kage rời đi hôm nay, cũng là do thôn bố trí để dẫn dụ ngài khởi xướng cuộc phản loạn."

"Điều này... Điều này không thể nào!"

Sắc mặt Fugaku tức khắc biến thành khó coi.

Itachi khẩn cầu: "Chỉ cần hiện tại cha thu tay lại, chỉ cần tối nay không có một tộc nhân nào bước ra khỏi tộc địa, vậy thì chuyện này vẫn có thể xoay chuyển!"

Fugaku vừa đau lòng vừa phẫn nộ mắng: "Ngu xuẩn, ngươi bị thôn lợi dụng rồi!"

Itachi bình thản nói ra: "Là cha bị tầm mắt nhỏ hẹp ước thúc, đã nhìn không rõ con đường phía trước nên đi."

"Mangekyou Sharingan của ta soi sáng tương lai, cũng chính là con đường phía trước!" Ngừng tạm, Fugaku quát: "Trong tộc có ba đôi Mangekyou Sharingan, chúng ta việc gì phải sợ hãi!"



Itachi một mặt đắng chát nói: "Ở trước mặt Hokage đại nhân, Mangekyou Sharingan chỉ là một món đồ chơi mà thôi."

"Thật không thể tin nổi loại nhu nhược như ngươi lại là con trai ta!" Sau khi thu lại vẻ giận dữ trên mặt, Fugaku hỏi: "Shisui và Shinichi đâu?"

Itachi thuận miệng nói: "Có lẽ là đang giao thủ với người của tổ chức Kami rồi."

Fugaku một bên mở ra Mangekyou Sharingan của mình, một bên lãnh khốc nói ra: "Nếu như thua cuộc là điều khó tránh khỏi, vậy thì tộc Uchiha chúng ta cũng phải để lại một vết thương thật sâu trên người thôn, để bọn chúng vĩnh viễn khắc ghi lửa giận của tộc Uchiha là đáng sợ cỡ nào!"

Dứt lời, Fugaku liền mặc kệ Itachi khuyên can, muốn bỏ đi trước tham dự trận chiến.

Itachi lúc này lách mình cản trước mặt Fugaku, ánh mắt vô cùng kiên định.

Fugaku khinh thường nói: "Ngươi hẳn là minh bạch, Sharingan bình thường là không cách nào đối kháng Mangekyou Sharingan, mau lui xuống đi, ngươi không ngăn được ta đâu!"

Itachi mở ra Mangekyou Sharingan của mình, lại một lần nữa đón nhận ánh mắt phụ thân với đôi mắt buồn bã.

"Ngươi...?!"

Nhìn Mangekyou Sharingan đồ án ba lưỡi đao Shuriken trong hốc mắt con trai mình, Fugaku một mặt chấn kinh.

Hắn vẫn luôn rõ ràng con trai mình là thiên tài tiếp cận Shisui, cũng là người kế tiếp có khả năng thức tỉnh Mangekyou Sharingan nhất trong tộc, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới, con trai mình lại bí mật thức tỉnh Mangekyou Sharingan mà mình không hay biết gì.

Sau khi trải qua kinh ngạc ngắn ngủi, trong lòng Fugaku lại bùng lên lửa giận: "Vì sao ngươi lại muốn giấu diếm ta?"

Itachi nói: "Nếu để cho cha biết con cũng thức tỉnh Mangekyou Sharingan, vậy chắc chắn sẽ gia tốc tiến độ phản loạn của cha, gia tốc việc diệt vong của gia tộc Uchiha, cho nên con chỉ có thể lựa chọn giấu diếm."

Fugaku giận quá hoá cười: "Đã là một Uchiha nắm giữ Mangekyou Sharingan, vậy mà lại phản bội gia tộc của mình, có điều gì hoang đường hơn thế này không?"

Itachi há miệng định nói, nhưng cuối cùng lại không nói gì.



Nhìn khuôn mặt thống khổ và rối rắm của con trai, Fugaku cười cười: "Cũng tốt, vậy hãy để cho Mangekyou Sharingan của chúng ta quyết định, xem rốt cuộc con đường ai chọn mới là chính xác!"

Trong nháy mắt, Fugaku phát động đồng thuật Mangekyou Sharingan của chính mình, kéo Itachi vào không gian huyễn thuật trắng đen của chính mình.

Itachi lâm vào huyễn thuật của Mangekyou Sharingan, vẫn tỉnh táo quan sát bốn phía, trên mặt không một chút kinh hoảng.

Phụ thân lựa chọn dùng huyễn thuật đọ sức, không thể nghi ngờ là kết quả tốt nhất đối với Itachi. Như thế này vừa có thể không lan đến đến các tộc nhân Uchiha bình thường ở xung quanh, vừa có thể tùy thời thu tay lại.

Lúc này, trên không trung trong không gian huyễn thuật trắng đen truyền đến một đạo thanh âm như gần như xa: "Itachi, muốn ta thu tay lại, vậy thì ngươi chỉ có thể dùng Mangekyou Sharingan đánh bại ta đi!"

Bên ngoài không gian huyễn thuật.

Lúc này cánh cửa phòng gần đó bỗng chậm rãi kéo ra, lộ ra thân ảnh Uchiha Mikoto.

Nhìn chồng và con trai mình đang giằng co trong huyễn thuật, nàng chẳng hề làm gì, chỉ là ngồi ở một bên, yên tĩnh chờ đợi kết quả.

Màn đối thoại vừa rồi giữa chồng và con trai trong đại sảnh, nàng đều nghe hết không sót một chữ, nhưng nàng vẫn không rõ rốt cuộc là trượng phu Fugaku sai rồi, hay là đứa con trai Itachi của mình sai.

Lúc này, tiếng chém giết bên ngoài dần lắng lại, chỉ còn từng đợt từng đợt tiếng kêu rên...

....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.