Chương trước
Chương sau
Mắt thấy Sasuke trên màn hình vậy mà bày ra tư thế chiến đấu với đội giáo viên toàn Trung nhẫn, lập tức vô số tiếng kinh hô truyền ra từ hội trường.

Không thể nghi ngờ, một tiểu tử trên dưới 10 tuổi, đối mặt bốn vị Trung nhẫn, lại không chịu thối lui chút nào, chỉ một điểm này, đã đủ để mọi người khen ngợi.

Cũng có mặt trong hội trường, mẹ của Sasuke - Uchiha Mikoto, lúc này một bên gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, một bên nhẹ giọng oán giận nói: "Thằng nhỏ này cũng thật là...!"

Itachi ngồi bên cạnh cười cười: "Xác thật có chút miễn cưỡng."

Đối với thực lực của Sasuke, Itachi vẫn hiểu tương đối rõ, đối phó một vị Trung nhẫn không phải vấn đề quá lớn, nhưng phải đồng thời đối phó bốn vị Trung nhẫn, kết quả sẽ rất khó dự liệu.

Mà vị phụ thân Fugaku thì lại nhoẻn cười, vô cùng hài lòng với việc Sasuke có can đảm xuất thủ với đội giáo viên, trong mắt hắn, Uchiha nên là như thế!

Trên đài cao.

Raikage Đệ Tứ ồm ồm nói: "Vốn còn tưởng rằng trận diễn luyện thực chiến này chỉ là một trò chơi Nhẫn giả của đám tiểu quỷ, không nghĩ tới còn đặc sắc hơn ta dự đoán nha!"

Thông qua các camera giăng đầy trong Tử Vong Sâm Lâm, đám người trong hội trường không những có thể nhìn thấy Sasuke giằng co với đội giáo viên, mà còn phát hiện khu vực phụ cận nơi họ giằng co, còn có mấy tiểu đội đang ẩn núp, bao gồm cả đội của Neji.

Những đội học viên này, có đội ẩn nấp ở điểm mù nơi xa, thông qua đồng thuật quan sát chiến trường chỗ Sasuke, có đội thì lợi dụng huyễn thuật ẩn núp ở phụ cận, còn có đội bay giữa không trung, dùng tầm nhìn từ trên cao theo dõi chiến trường chỗ Sasuke.

Bọn chúng cũng không có vì đội giáo viên xuất hiện mà tan tác như chim muông, mà là tự xuất thủ đoạn, ẩn nấp ở phụ cận, giống như một Ninja chân chính đang tìm cơ hội xuất thủ.

Tsuchikage Đệ Tam vốn một mặt đạm nhiên, nhưng khi nhìn thấy một màn này trên màn hình, thì biểu cảm trên mặt cũng nghiêm túc lên rất nhiều, cảm khái nói: "Thật sự là hậu sinh khả uý nha!"

Mặc dù vì sự tồn tại của Akatsuki, ngũ đại nhẫn thôn từ thế đối đầu trước đó, biến thành liên minh như hiện tại, nhưng quan hệ cạnh tranh trong ngũ đại nhẫn thôn vẫn tồn tại như cũ. Cho nên khi nhìn thấy Konoha lại xuất hiện thêm nhiều nhân tài ưu tú như vậy, Tsuchikage Đệ Tam Onoki vừa mới mất đi Làng Đá không khỏi có chút chua xót trong lòng.

Mà vị chủ tiệc nơi này, Hokage Đệ Tam, thì cười ha hả nói: "Sasuke vẫn còn non nớt lắm, ở thời điểm này động thủ với đội giáo viên, cũng không phải là sự lựa chọn sáng suốt!"

Giao thủ với đội giáo viên, bất luận là thắng hay bại, Sasuke đều sẽ trở thành con mồi cho các tiểu đội ẩn núp quanh đó, một nước đi sơ sẩy, là có có thể sẽ mất đi ưu thế dẫn trước.

...

Bên trong Tử Vong Sâm Lâm.

"Sakura, Naruto, các cậu không phải đối thủ của họ, đều lui lại đi!"

Sasuke lắc lắc cái cổ, khỏa câu ngọc trong con ngươi đỏ tươi của nó nhanh chóng xoay tròn.

Rất rõ ràng, nó không những muốn động thủ với đội giáo viên, mà còn dự định một mình solo khiêu chiến cả bốn Trung nhẫn trong đội giáo viên!

Naruto vội vàng nói: "Này, cậu đây là có ý gì hả?! Đừng quên chúng ta là cùng một đội đấy, nếu đã muốn đánh, thì đương nhiên phải cùng lên rồi!"

Sắc mặt Sakura thấp thỏm, nói: "Sasuke, chúng ta làm như vậy có ổn không? Đối phương chính là mấy thầy Iruka đó? Hay là cứ giao ra một cái quyển trục đi!"

Lúc này, Iruka phía đối diện nghiêm túc nói: "Sasuke à, em quả thật là một trong các học viên ưu tú nhất ta từng thấy, nhưng ngạo mạn cũng không phải là một thói quen tốt đâu!"

"Giáo huấn gì đó, vẫn là nói sau đi, thầy Iruka!"

Sasuke nhếch môi, lộ ra một nụ cười giảo hoạt.

Iruka nhíu mày lại, đang chuẩn bị khuyên thêm một lúc, thì lại phát hiện hai tay Sasuke đang đút trong túi nhẫn cụ bên hông bỗng rút ra, sau đó ném ra mấy mai Shuriken về phía mình!

Vù vù . . .

Phút chốc, âm thanh xé gió của Shuriken vang lên giữa khu rừng.

Mà theo việc Sasuke chủ động khởi xướng tiến công, trận chiến giữa đội học viên và đội giáo viên liền bộc phát!

Là Trung nhẫn, bốn người đội giáo viên không cần cảnh báo cho nhau, cũng dễ dàng tránh khỏi Shuriken mà Sasuke ném đến, có điều khi từng mai từng mai Shuriken thoáng xẹt qua, bọn họ mới thấy rõ phía trên những mai Shuriken này vậy mà đều buộc lên tơ thép đã trải qua xử lý đặc thù, không hề phản quang, mà ở phần đuôi tơ thép còn buộc lên từng viên tiểu cầu gì đó.

"Đây là cái gì! ?"

Trong nháy mắt, ánh mắt mấy người Iruka liền bị những viên tiểu cầu này hấp dẫn.

Bành bành bành . . .

Mấy người chưa kịp đánh giá ra công dụng của mấy viên tiểu cầu này là gì, thì mấy viên tiểu cầu đã liên tục nổ tung, hệt như đạn khói, nháy mắt đã tạo ra một mảng lớn sương mù trên chiến trường!

Vụt . . .

Gần như là khi sương mù vừa dâng lên, một thân ảnh liền luồn vào trong sương mù, đánh về phía bốn người đội giáo viên.

Rất nhanh, tiếng quyền cước giao phong dày đặc từ trong sương mù truyền ra!

Nghe tiếng quyền cước giao phong quanh quẩn không ngừng bên tai, Naruto mới kịp phản ứng lại, nghi hoặc nói: "Sặc, đã khai chiến rồi sao?"

Nhìn qua một mảnh sương mù trước mặt, Sakura không chắc chắn lắm nói: "Hình . . . hình như là vậy!"

Trong một bụi cỏ nơi xa.

Rock Lee che cái miệng, nhỏ giọng kinh hô: "Tốc độ Sasuke nhanh thật!"

Mở ra Byakugan, Neji không có lên tiếng, chỉ là nhìn không rời mắt trận kịch chiến trong sương mù nơi xa, biểu cảm trên mặt dần dần trở nên ngưng trọng.

Một chỗ khác.

Giấu mình phía sau một cây đại thụ được huyễn thuật che đậy, Shion bĩu môi nói: "Làm sao thoạt nhìn cứ như là Sasuke chiếm ưu thế vậy ta!"

Vừa duy trì huyễn thuật, Kurama Yakumo cũng có chút nghi hoặc, nói: "Các thầy trong đội giáo viên có lẽ chưa động thủ thật sự, bọn họ đều là Trung nhẫn đó nha, hẳn là sẽ không bị một mình Sasuke đánh bại được."

Sai thì yên lặng ngồi vẽ bức tranh một con chim thủy mặc, để dùng rút lui khi thấy thế cục có gì đó không ổn.

Giữa không trung.

Hơi mượn một chút lực lượng Thất Vĩ, Fuu bay đến trên một tán cây đại thụ, hai tay chống cằm nhìn qua chiến trường đang giao tranh nơi xa, thầm nói một câu: "Đội giáo viên cũng không có mạnh như trong tưởng tượng nha!"

Trong một phòng quan sát quan sát bị mật trong Tử Vong Sâm Lâm.

Asuma cũng đã đổi sang một thân trang phục Akatsuki, nhìn chằm chằm màn hình trước mặt, nói ra: "Không phải chứ, bốn tên Trung nhẫn lại bị một thằng nhóc 10 tuổi kéo vào giằng co?"

Kureinai cũng không biết nói gì: "Xem ra chúng ta cần phải đăng tràng sớm rồi."

Nàng vốn cho rằng ít nhất phải đến giữa trưa, thậm chí là đến khuya, đợi đội giáo viên hảo hảo chỉnh lũ tiểu quỷ một chút, rồi bọn họ mới có cơ hội ra sân, không nghĩ tới, đội giáo viên vừa lên liền gặp phải đối tượng khó chơi.

Hayate líu lưỡi nói: "Nhóc Uchiha Sasuke này thật đúng là rất mạnh đó!"

Yugao phụ họa một tiếng: "Ừm, kỹ xảo ném Shuriken rất cao, thể thuật cũng không kém, tố chất chiến thuật càng là nhất lưu, thật không hổ là thiên tài tộc Uchiha nha!"

Asuma cười cười đeo lên mặt nạ, nói: "Được rồi, chúng ta lên đường đi, nếu để cho đội giáo viên thua dưới tay một thằng nhóc, thì về sau có khả năng bọn họ sẽ khó ngẩng mặt trong thôn đấy, cho nên chúng ta phải đi giúp đỡ bọn họ thôi. Chí ít là bại trong tay chúng ta, bọn họ sẽ không quá mất mặt!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.