Chương trước
Chương sau
Sau một hồi suy nghĩ, Diablo lập tức lên đường không hề do dự.

Anh vội vàng đến gặp một người chắc chắn biết về hành tung của Rimuru.

Nơi Diablo đến là Bộ phận tình báo - hay nói cách khác là phòng của Souei.

Khi Diablo gõ cửa, Souka trả lời ngay ngoài cửa và hỏi anh muốn gì.

「Kufufufu. Tôi muốn hỏi Souei-dono vài chuyện. Nhờ cô nhắn lại.」

「Souei-sama hiện đang bận. Vui lòng quay lại sau.」

Souka thẳng thừng từ chối yêu cầu của anh.

Nhưng Diablo đâu bỏ cuộc dễ thế.

「Chà chà, đừng nói thế chứ. Hay là cô muốn tôi phải dùng vũ lực?」

Dialo lộ rõ vẻ đe dọa áp đảo mà vẫn giữ được nụ cười trên môi.

Souka cố gắng chịu đựng, thậm chí đến mức cắn chặt môi và làm vẻ mặt nhăn nhó nhưng――

「Dừng lại đi, Diablo. Khi nào muốn thì cứ việc vào.」

Khi giọng nói đó vọng ra từ trong phòng thì không khí nơi này mới dịu đi đôi chút.
「Vâng, vậy tôi xin phép.」

Và sau đó, Diablo tự nhiên bước vào phòng và ngồi xuống chiếc sofa với vẻ mặt điềm tĩnh.

Khi Diablo thư giãn, một tên hiệp sĩ quỷ xuất hiện từ hư không và bắt đầu phục vụ đồ.

Liếc nhìn cảnh tượng đó, Souei lạnh lùng hỏi.

「Anh muốn gì?」

Diablo không trả lời ngay - anh nhấp một ngụm trà đen mà tên hiệp sĩ quỷ chuẩn bị.

Sau đó đưa mắt nhìn quanh phòng.

(Hmm. Dựa vào hành động của cô cấp dưới, thì có lẽ lúc nãy anh ta đang trò chuyện với Rimuru-sama nhưng――)

Souei mím môi.

Nếu chỉ hỏi như bình thường thì Diablo chắc chắn sẽ không nhận được câu trả lời. Nhưng anh đã đi một nước táo bạo, vào thẳng vấn đề.

Sau một hồi suy nghĩ, Diablo quyết định làm vậy.

「Kufufufu. Đơn giản thôi. Rimuru-sama hiện đang ở đâu?」

「Anh nói gì vậy? Không phải ngài ấy đang ở cùng Shuna và Shion sao.」
「Cậu cứ đùa. Nếu là cậu thì chắc chắn phải biết Rimuru-sama thật đang ở đâu, đúng chứ?」

Sau khi nói xong Diablo lại im lặng, Souei nhìn thẳng vào mắt Diablo và cũng im lặng theo.

Vào lúc đó, những toan tính của hai người giao nhau.

Về phần Diablo, anh dự là sẽ bám theo Souei mọi lúc mọi nơi.

Chừng nào Souei còn chưa thú nhận, thì anh chỉ việc theo dõi nhất cử nhất động của Souei.

Và Souei đã đọc được chính xác ý định đó của Diablo và lập tức kết luận rằng chuyện này sẽ là một trở ngại không nhỏ đối với việc anh chuẩn bị làm. Tuy nhiên chỉ việc cắt đuôi Diablo thôi cũng rất khó rồi, và hơn nữa, anh ta không phải dạng người mà Souei có thể dễ dàng qua mặt được.

「Tôi nghĩ mình chẳng cần phải nói ra, nhưng chắc cậu cũng biết là tôi sẽ không ngừng bám theo cậu cho đến khi nào anh chịu trả lời rồi, đúng không?」
「Thật vậy. Nhưng nếu tôi nói là mình không biết thì anh cũng chẳng tin đâu, đúng chứ?」

「Tất nhiên là không rồi. Không lý nào một người luôn liên kết với Rimuru-sama về mặt vật lý để luôn có thể liên lạc được như cậu, lại không biết vị trí của ngài ấy, phải không?」

Diablo tươi cười đáp.

Và đúng vậy, người duy nhất có mối liên kết vật lý với Rimuru thực sự là Souei, trong số mọi cách thức liên lạc có thể nếu có sự cố xảy ra.

Mối liên kết vật lý đó hình thành nhờ vào『Tơ thép dính』và 『Ảnh Giới』 .

Tạo nên một mạng lưới liên lạc giống với điện thoại ống dây , nhưng nó thậm chí còn truyền đạt suy nghĩ nhanh hơn cả trò chuyện trực tiếp nhờ sự trợ giúp của hệ thống truyền dẫn mã hóa phức tạp.

Vì có một số ít người có thể theo dõi nội dung liên lạc của cấp dưới sử dụng『Truyền suy nghĩ』, nên họ đã đưa ra phương pháp này.

Đây là phương pháp Rimuru nghĩ ra nếu rơi vào trường hợp xấu nhất, nhưng chỉ có mình Souei biết được chuyện này.

「Sao anh lại biết chuyện đó?」

Souei đổi giọng đe dọa.

Nhưng trái lại, Diablo vẫn điềm tĩnh đến kì lạ. Và rồi anh nở một nụ cười ma quái trên môi.

「Kufufufu. Vậy đó là sự thật sao? Tôi đoán kiểu gì Rimuru-sama cũng nghĩ ra thứ gì đó từa tựa như thế. Lúc trước tôi cũng chẳng quan tâm lắm, nhưng bây giờ thì khác, bởi vậy nên tôi mới cần phải xác nhận lại.」

"Bị bắt bài rồi" - Souei nghĩ thầm.

Bị một câu hỏi như thế dắt mũi - thật không giống Souei tẹo nào.

Nhưng đó không phải lỗi của Souei mà là do ảnh hưởng của『Điều hướng suy nghĩ』mà Diablo đã khéo léo sử dụng.

Bình thường thì Souei sẽ không sơ suất thế, nhưng lần này thì khác.

Souei hiện đang kẹt trong tình huống không thể kéo dài cuộc nói chuyện hơn được nữa - anh cần phải hành động ngay lập tức.

Và thế là, anh đã sập bẫy do một chút thiếu kiên nhẫn.

Souei tặc lưỡi, ngả người xuống ghế.

「Anh cũng phải hợp tác, được chứ?」

「Tất nhiên rồi.」

Souei hỏi với một vẻ mặt chua chát, còn Diablo đáp lại bằng một cái gật đầu hài lòng.

Và như vậy, Diablo và Souei đã bắt tay hợp tác, hai người sẽ phải hành động hợp lý.

◇◇◇

Từ bỏ việc qua mặt Diablo, Souei miễn cưỡng chấp nhận đưa Diablo vào kế hoạch.

「Vào đi.」

Ngay khi Diablo vừa đồng ý, Souei đã lập tức gọi sang phòng bên cạnh bởi họ không có nhiều thời gian.

「Hahhahha, Souei-han mà cũng có lúc mắc sai lầm hở? Hoàn toàn sập bẫy của Diablo-han lun.」

「Thôi thôi, đừng chọc ảnh nữa. Nếu Diablo-sama mà cũng đe dọa tui kiểu đó thì tui cũng sợ chết khϊếp lun.」

Sau tiếng gọi, hai người bước vào.

Một người đàn ông, đang cười vì sai lầm ban nãy của Souei, và một cô gái trẻ phản bác lại và coi đó là chuyện không thể tránh khỏi.

Đó là Laplace và Tear.

「Trật tự đi! Việc Diablo tham gia là cũng là một phần của kế hoạch. Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Mau chóng bắt tay vào kế hoạch thôi.」

Souei hành động tự nhiên như thể chuyện Diablo tham gia ngay từ đầu đã là một phần của kế hoạch.

「Hả?! Souei-han, lấp liếʍ sai lầm như thế――」

「Souei-sama đã bảo『Trật tự đi』rồi cơ mà, không nghe hả?」

Souka kề phi tiêu sát ngay cổ Laplace, lạnh lùng nói.

Laplace cười trong khi toát mồ hôi hột, và ngậm miệng lại.

Phớt lờ chuyện đó, Souei bắt đầu giải thích.

「Đúng như anh đoán, tôi vừa nhận một nhiệm vụ mật từ Rimuru-sama. Nội dung nhiệm vụ là――」

Souei nói với Diablo mọi thứ liên quan đến kế hoạch Rimuru giao cho anh mà không giấu giếm bất kì thứ gì.

Cậu nghĩ rằng mình sẽ cần những thuộc hạ trung thành.

Phần quan trọng nhất của kế hoạch là không được cho Shuna, Shion hay thậm chí cả Milim biết về động tĩnh của cậu bằng mọi giá.

Mặc dù Shuna và Shion đã bị đánh lạc hướng bởi cái cơ thể cậu bỏ lại, nhưng Milim thì có thể ghé từ trên trời xuống chơi như mọi khi.

Souei nhấn mạnh nỗi lo của Rimuru rằng nếu Milim biết được vụ này thì cô ấy có thể phá hỏng kế hoạch.

「Chà, nếu như Milim-sama.... Nếu ngài ấy biết chúng ta đang che giấu gì đó.....」

「Hmm, không sai. Vậy ra đó là lý do tại sao ngài ấy lại đi xa đến thế chỉ để xóa dấu vết.」

Diablo và Laplace gật đầu tán thành.

Dựa trên cơ sở đó, nhóm người bắt đầu thảo luận về tiến độ của kế hoạch.

Kế hoạch đề ra những mục tiêu sau:

Thứ nhất là, chỉ bắt cóc những học viên trên phi thuyền như Rimuru và đem chúng tới đảo Maldolando.

Họ sẽ thả chúng ở đó và huấn luyện kỹ càng thông qua thực chiến.

Thứ hai là điều tra tình hình tham nhũng ở từng học viện.

Trọng điểm của phần này là xác nhận xem chuyện gì đang xảy ra ở các học viện, hơn nữa nguồn gốc của sự tham nhũng ấy có thể bắt nguồn từ chính các học viên. Và trong lúc đó, họ cũng sẽ thông báo với Ingracia là các học viên sẽ đến trễ khoảng 1 tuần.

Cần phải tiến hành đồng thời hai việc trên.

Vấn đề là phi thuyền chở Rimuru đã cất cánh.

Đây là một trận chiến với thời gian - không chỉ bắt kịp chuyến bay mà còn phải mang theo một thứ có thể chở được toàn bộ học viên nữa.

「Laplace, giờ thì anh hiểu tại sao tôi gọi cậu tới rồi chứ?」

「Cái gì?! Đừng nói là ngài định dùng không chiến hạm đấy chứ――」

「Chứ còn gì nữa? Chẳng phải lúc trước cậu còn tự hào khoe khoang khắp nơi còn gì? Dùng nó đi.」

Laplace tái mặt.

Có vẻ như cái thứ mang tên không chiến hạm đó rất quan trọng đối với Laplace.

「Mà nhân tiện, không chiến hạm là gì thế?」

Diablo tò mò hỏi Laplace.

Và Laplace vui vẻ giải thích như thể đã lấy lại tinh thần.

「Ngài tò mò à? Thặc ra tui đã chế tạo nó dựa trên phần Rimuru-sama làm sẵn với kiến thức của mình. Tui đã thử quýnh một ván zới chiến hạm của Benimaru-han và chiến thắng áp đảo lun, ghê hơm? Rimuru-sama bảo rằng ngài ấy sẽ dúp tăng tốc độ của chiến hạm lên gấp ba lần nếu tui chịu sơn nó thành màu đỏ, ban đầu tui còn hơi lưỡng lự nhưng hóa za lại là lựa chọn trính xoác. Thêm nữa, tui còn được Rimuru-sama thưởng cho một con chip zì đã giúp ngài ấy làm zài nhiệm vụ mật, và dzờ thì đã sở hữu một khẩu đại pháo tự động tốc độ cao. Toẹt dzời lun đúng hong? Nó đích thị là một pháo đài bay khổng lồ. Tii còn định lắp thêm vũ khí điện từ vào nhưng lại đòi hỏi vũ khí quang học tạo ra nhiệt lượng lớn――」

「Gượm đã.」

Laplace đang khoe chiếc phi thuyền nhưng Diablo đã chặn họng anh lại.

Có nhiều điểm khá đáng chú ý nhưng giờ không phải lúc ngồi nghe Laplace thao thao bất tuyệt.

「Giờ tôi đang muốn hỏi rất nhiều chuyện nhưng hình như lúc nãy cậu có nói Rimuru-sama cũng tham gia vào nâng cấp không chiến hạm của cậu sao?」

「Oi, giờ không phải lúc hỏi chuyện đó đâu!」

「Không không, chuyện này rất quan trọng Souei à. Cái con chip mà cậu đã dùng - cậu nhận được một thứ như thế sao? Với lại, Benimaru-dono cũng tham gia nữa à?」

「À ừm, ngoài ra còn có Gabil-han và Gerudo-han nữa. Nếu hông có người cần nó trong một khoảng thời gian nhất định thì ai nhanh chân nhất sẽ nhận được, còn nếu có nhiều người đòi thì phải tranh giành mới lấy được nó. Đó là trò giải trí hot nhất dạo này đoấy. Gerudo-han đã bắt đầu lau sạch xà lan thuyền rồi, đúng là chuyên gia có khác. Dzới lại――」

Phớt lờ Laplace đang hào hứng huyên thuyên, Diablo quay sang Souei.

「Cậu có biết gì về chuyện này không, Souei?」

「Tôi biết họ đang làm gì đó..... nhưng không ngờ lại liên quan tới mức này.....」

Ngay cả Souei cũng không hứng thú lắm.

「Cậu và tôi, những người được cho là hiểu rõ Rimuru-sama nhất, nhưng có vẻ chúng ta vẫn còn một chặng đường dài để đi. Mà thôi, giờ hãy gác chuyện đó sang một bên và tập trung vào nhiệm vụ.」

「Phải. Tôi sẽ điều tra chuyện đó khi kế hoạch này kết thúc.」

「Khi đó, hãy giải thích rõ ràng với tôi.」

Diablo và Souei gật đầu và tiếp tục kế hoạch.

Họ làm Laplalce im miệng lại và giao cho anh nhiệm vụ bắt cóc những học viên bằng không chiến hạm.

「Tui đoán hình như ngài định dùng tàu của tui để――」

「Đây là tin nhắn từ Rimuru-sama... ngài ấy bảo nếu anh hoàn thành nhiệm vụ thì ngài ấy sẽ chuẩn bị cấp cho anh giấy phép――」

「Tui làm, tui làm! Cứ giao cho tui!」

Chưa để Souei nói hết Laplace đã hớn hở kéo Tear chạy ra khỏi phòng.

Để tránh bị Milim phát hiện thì tốt hơn là hạn chế sử dụng『Dịch chuyển không gian』. Ngay từ khi nhận nhiệm vụ từ Rimuru, Souei đã quyết định Laplace sẽ phù hợp với nhiệm vụ này nhất.

Tuy nhiên họ đã không lường trước được biến cố kinh hoàng sắp xảy ra.

Diablo và Souei đều lưu ý chuyện đó.

Và sau đó, hai người tiếp tục thảo luận về mục tiêu thứ hai.

◆◆◆

Phi thuyền đã cất cánh được một lúc rồi.

Dù thời gian chuyến bay bị ảnh hưởng nhẹ do thời tiết, nhưng phi thuyền vẫn sẽ hạ cánh xuống Thành phố Học Viện Ingracia trong vòng mười tiếng nữa.

Tuy nhiên, chẳng bao lâu nữa một sự kiện sẽ khai màn tại nơi này.

Đúng lúc tôi nghĩ vậy thì Laplace đã đến.

Thông báo phi thuyền đang trong tình trạng khẩn cấp vang lên.

Magnus cứ ngồi bên huyên thuyên với tôi mãi, nên Laplace đúng là cứu tinh của tôi.

Tại sao tôi lại phải nói cho cậu ta biết mấy món ăn yên thích hay sở thích của tôi chứ?

Cậu ta định kết thân với tôi đấy à?

Tôi không nghĩ vậy bởi bây giờ tôi trông rất bình thường, đeo kính, mang mặt nạ, tóc đen, rất chi là bình thường luôn ấy.

Mà thôi kệ đi, dù gì thì Laplace cũng đã tới rồi.

Anh ta sẽ sớm bắt đầu thôi.

「Hyaaahhaaaa!! Con tàu này đã bị không tặc Gánh xiếc Tham lam bọn ta chiếm giữ! La hét, gào khóc và tuyệt vọng đi!」

Một giọng nói vui vẻ vang lên trên con tàu này.

Laplace, trời ạ, hình như anh ta đang tận hưởng thì phải.

Anh ta nhận làm việc này là vì anh ta muốn có giấy phép của tôi.

Mà tôi cũng chả quan tâm lắm.

Anh ta không dám tấn công tàu của Tempest Ariline đâu, và tôi cũng chẳng vui vẻ gì khi lĩnh vực hàng không của các quốc gia khác quá phát triển.

Vì lý do đó, tôi đã tịch thu mọi kỹ thuật liên quan đến phi thuyền của Đế quốc.

Đó là một trong những điều kiện để công nhận Đế quốc là một quốc gia độc lập trong đám phán hậu chiến tranh.

Đương nhiên là vì tôi muốn Tempest độc quyền về lĩnh vực hàng không rồi.

Để ngay chặn khả năng xảy ra những trận không chiến trong chiến tranh vũ trang, thì đây là việc vô cùng quan trọng.

Ngoài không chiến ra, chiến tranh trên biển hay trên đất liền rất dễ kiểm soát.

Dù tôi nghĩ chẳng có ai ngu ngốc đến mức gây chiến với chúng tôi, nhưng ngăn các quốc gia khác gây chiến với nhau lại là một chuyện khác. Chúng tôi có thể đứng ra hòa giải, nhưng can thiệp vào vấn đề của người ta có khi chỉ nhận lại sự thù địch.

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về việc làm sao để khi chiến tranh xảy ra mà tránh liên lụy đến người dân nhất, rõ ràng loại bỏ lực lượng không quân là phương pháp tối ưu nhất.

Sự ra đời của phi thuyền đã làm thay đổi hoàn toàn khái niệm về chiến tranh. Và do đó chúng tôi càng phải giữ nó cho riêng mình.

Bởi vậy nên phải hạn chế những phát minh liên quan đến lĩnh vực hàng không của các quốc gia khác. Và rồi tôi quyết định giao việc này cho Laplace, anh ta sẽ vui vẻ làm thôi.

Chuyện còn lại là đảm bảo sao cho không ai biết tôi là kẻ chủ mưu. Tôi phải cẩn thận để không để lại dấu vết mới được.

Trong khi nghĩ vậy, tôi tiếp tục quan sát.

Đột nhiên,

「Cứ yên tâm. Tôi sẽ bảo vệ cậu!」

Tên Magnus nắm tay tôi và nói thế mà không hề xấu hổ.

Một cảm giác ngứa ngáy chạy dọc sống lưng.

Cái quai gì thế, bỏ ra mau! - tôi rất muốn hét to lên.

Gì mà "Cứ yên tâm. Tôi sẽ bảo vệ cậu!" chứ?!

Giỡn mặt tôi đấy à, tên khốn này! Ngay từ đầu tôi đã nói tôi là con trai rồi mà!

Dù cơ thể có ra sao thì trái tim tôi vẫn là của một thằng con trai. Tên Magnus này chắc điếc thật rồi hoặc là hắn éo hiểu tiếng người.

Tôi ngừng cằn nhằn về tên Magnus này. Tốt hơn là tôi không nên lên tiếng.

Kệ Magnus đi, tôi có việc cần làm nữa.

Một chấn động làm rung chuyển phi thuyền, có vẻ chiếm hạm của Laplace đã tới.

Chắc bây giờ buồng lái đang rất hoảng loạn.

Trước tiên phải trấn an họ đã.

Tôi đoán những tình huống như này có thể xảy ra, nên đã lắp đặt thiết bị truyền tin khẩn cấp ở mỗi tàu.

Tôi sử dụng『Tơ thép dính』kết nối ngón tay mình với một trong những thiết bị đó.

Nhờ đó, tôi có thể đánh chữ lên màn hình bằng mã truyền tin.

Nếu dùng『Truyền suy nghĩ』thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nhưng......

Tôi quyết định ít sử dụng những kỹ năng có thể để lại dấu vết càng nhiều càng tốt, nhưng có vẻ không đơn giản như tưởng tượng.

Dù đang phàn nàn nhưng sự thật thì tôi lắp đặt những thiết bị này là để trải nghiệm những tình huống như hiện tại.

Tôi mừng vì chúng đã phát huy tác dụng. Vụ này vui thật, cứ như đang chơi trò điệp viên ấy.

Tin nhắn của tôi được hiển thị trên màn hình ở buồng lái.

Có vẻ nhân viên giải mật mã hàng không đang báo cáo lại với cơ trưởng với khuôn mặt tái nhợt. Tôi hoàn toàn có thể nắm bắt tình hình nhờ vào『Nắm bắt không gian』 .

Tôi cũng nói cho họ là tôi biết tình hình hiện tại ở buồng lái.

Đúng như mong đợi từ những bậc tinh anh.

Họ hành động y hệt như tôi dự đoán. Một nụ cười xuất hiện trên gương mặt họ - như thể họ đang rất phấn khích vì chuyến bay nhàm chán này đã bắt đầu vui lên.

Hơn hết, tiết lộ danh tính thật của tôi là quan trọng nhất.

Đó là mệnh lệnh từ công ty đứng trên cả bọn họ.

Tất nhiên là họ sẽ rất hăng hái rồi.

◇◇◇

Kế hoạch tiến triển khá thuận lợi.

「Hyaaahh~aaaa! Nghe đoây, ta đang tìm kím những tay sai đắc lực. Các ngưi chẻ, các ngưi tài năng, thật tọet dzời! Nếu các ngưi chịu làm thuộc hạ của ta thì ta sẽ tha mạng cho các ngưiiii.

Tôi biết là hắn chi đang đóng kịch nhưng làm ơn đổi cách nói khác đi không được à?

Nếu hắn cứ tiếp tục hành động như thế rồi vô tình có ai đó biết được tên đó là thuộc hạ của tôi thì tôi biết kiếm cái lỗ nào mà chui xuống trốn đây.

Thôi, không nên nghĩ về chuyện đó nữa.

Quan trọng hơn là chắc tôi nên tận hưởng khoảng khắc này thôi.

「T-Thằng khốn! Dám giỡn mặt với giáo viên danh dự của Học viện Phát triển Nguồn nhân lực Tempest――Guhaa?!」

Một giáo viên đã dũng cảm đứng ra thách thức Laplace khi hắn đang lên cơn.

Và tất nhiên là anh ta bị đánh bại dễ dàng.

Các giáo viên ít nhiều cũng thuộc hàng tinh anh nhưng ngay cả những người xuất sắc nhất cũng chỉ đến rank A là cùng.

Những giáo viên thế này chỉ tầm rank B hay A gì đó nên chẳng thể nào thắng được Laplace.

Người giáo viên đó có triển vọng lắm à nha. Để mất một người như anh ta thì tiếc quá, chắc hồi tôi phải mang chút quà tới thăm anh ta mới được.

「Fuffuuuunn~!! Ta là dzô địch! Thực lực chỉ có thế mà cũng dám thách thức ta ấy hả? Ngây thơ~ Ngây thơ, ngây thơ, quá ngây thơ!」

Laplace hoàn toàn nhập tâm rồi.

Hắn liếc mắt về phía tôi như thể muốn tôi khen ngợi hay gì đó.

Tôi vội đảo mắt sang chỗ khác.

Thằng ngốc này, nếu người khác biết chúng ta là đồng phạm thì sao hả?

Hơn nữa, cái tay của hắn chìa ra như đang xin con chip phần thưởng từ tôi vậy. Diễn xuất thì tốt thật, nhưng chỉ cần lần sau hắn chỉ cần cẩn thận là được.

Hay lắm, Laplace đã chọc giận tôi thành công rồi đấy, nhưng những hành khách trên tàu thì khác. Họ nhìn rất hoảng loạn.

Tuy nhiên――

「Đủ rồiii, dừng lại đê! Tui vừa kiểm tra xong, có dzẻ như có khá nhiều học viên ở đây nhỉ? Thuyền trưởng, hay là chúng ta bắt cóc hết mấy đứa trẻ này đi? Như cái tên ngồi kia chẳng hạn.... dù có đào tạo ngay từ giờ cũng chẳng ích gì.」

Là Tear à?

Có vẻ cô ấy đã sang đây sau cú va chạm hồi nãy.

Cuối cùng, không còn bất cứ trận đấu nào nổ ra cả.

Bởi vì Tear đã bước vào và kéo theo hai nhân viên soát đang bất tỉnh.

Nhưng thật ra là đang diễn thôi.

Vì cứ tưởng đến cả những bậc thầy hạng B cũng không đấu lại nên ngay cả các giáo viên cũng bỏ cuộc.

Họ sợ nếu chiến đấu nghiêm túc thì con tàu này có khả năng sẽ bị thiệt hại nặng nề.

Có lẽ họ đã suy nghĩ kỹ càng trước khi đưa ra quyết định.

Và thế là các họ viên ngoan ngoãn theo sau Laplace lên tàu của anh ta.

「Nghe đây, đám nít ranh các ngươi đừng có đi lung tung hay làm loạn trên tàu của ta, hỉu hôn? Nếu các ngươi làm thế thì tự biết hậu quả rùi nhen!」

Có lẽ anh ta rất nghiêm túc.

Chiếc chiến hạm này rất quan trọng đối với Laplace. Nếu nó bị hư hại gì thì chắc chắn anh ta sẽ vô cùng phẫn nộ.

Hay đúng hơn là tôi khá bất ngờ khi anh ta chịu dùng chiến hạm này. Có lẽ còn một lý do gì đó đằng sau giấy phép của tôi nữa..... à, chắc là bị Diablo đe dọa rồi.

Chắc Laplace không từ chối Diablo được nên đã anh ta mới nhận lời thay vì ngồi đó mà thách thức Diablo.

Nếu vậy, tôi nghĩ tình huống này hoàn toàn nằm trong dự tính của Diablo.

Đúng như mong đợi từ Diablo - có vẻ cậu ta đã dự đoán chính xác nước cờ của tôi.

Sau đó, tất cả học viên đều đã lên chiến hạm của Laplace.

Kể cả mấy đứa ở trong phòng hạng sang. Hình như Tia đã tới đó trước và làm họ im lặng rồi.

Và đúng như tôi dự đoán, chúng tôi đã thành công trong việc mang tất cả học viên lên tàu của Laplace và tiến thẳng tới quần đảo Maldorando.

Nhân tiện, đây là chuyện xảy ra sau khi chúng tôi rời đi.

「―― Chúng tôi thực sự xin lỗi vì sự hỗn loạn vừa rồi. Những tên không tặc chỉ là vở kịch nho nhỏ mà Rimuru Tempest-sama bày ra thôi. Nó đã được lên kế hoạch từ trước, để mọi người được trải nghiệm chút căng thẳng trên chuyến bay nhàm chán này. Ngoài ra, chúng tôi không thông báo trước với những người liên quan đến học viện để họ học cách xử lý những tình huống khẩn cấp. Chúng tôi vô cùng xin lỗi vì những rắc rối――」

Thông báo phát ra.

Nỗi lo lắng và sợ hãi của hành khách đã được xoa dịu, cảm giác nhẹ nhõm đã mang đến cho họ chút phấn khích.

Chỉ cần nêu tên tôi ra thì chẳng có ai dám phàn nàn gì.

Chà, không có thiệt hại và gần như cũng chẳng có sự cố phát sinh....

Kiểu gì cũng có người nghi ngờ Laplace có dính líu đến vụ việc vừa rồi.

Nếu chuyện đó xảy ra, tôi sẽ khai là đó chỉ là mấy tên tội phạm giả mạo thôi.

―― Bên cạnh đó, sự liên quan của họ cũng nằm trong tính toán. Bởi nó đã trở thành lời cảnh báo rằng Rimuru-sama không cho bất cứ kẻ nào được phép bay trên bầu trời ――

Tôi cảm thấy như có ai đó vừa cười thầm nhưng chắc là tôi tưởng tượng thôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.