Khi chúng tôi về tới nhà cũng đã gần nửa đêm. Tôi rã rời chân tay, tinh thần kiệt quệ sau một ngày DÀI ở “zombieland”. 
- Em đi ngủ đây! – tôi nói. 
- Còn bữa tối? – Hansel vừa hỏi, vừa đưa tôi cái túi bánh mì. 
- Thôi! Em chỉ muốn đi nghỉ thôi – tôi uể oải nói. 
Hansel không đáp, anh đi theo tôi về phòng và ném mấy túi bánh lên bàn học của tôi, rồi quay lại hỏi tôi. 
- Em ổn chứ? 
- Em ổn. Cám ơn anh – mắt tôi nhìn xuống sàn nhà, gật gà gật gù vì buồn ngủ. 
- Không sao chứ? – Hasnel hỏi. 
Tôi ngẩng đầu lên nhìn Hansel. 
- Muộn rồi – tôi nói. 
- Phải rồi, đến giờ đi ngủ rồi – dứt lời anh cúi xuống khẽ chạm môi và môi tôi, trong một động tác âu yếm ngắn ngủi rồi rời khỏi phòng. 
Mặt tôi nóng ran, tôi dám chắc nó đang đỏ bừng lên. 
“Chúc ngủ ngon” tôi thì thầm khi anh đã đi. 
Tôi đã mất rất lâu mới có thể chìm vào giấc ngủ, Hansel đã đánh thức tôi dậy. 
- Chào em – cái đệm lún xuống khi anh ngồi lên mép giường – anh đi làm đây. 
Mắt tôi hé ra. Mặt trời còn chưa có mọc và Hansel đang nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ. 
- Làm gì cơ? 
- Jekins! 
- À …- tôi cố gắng ngồi dậy nhưng anh ghìm tôi lại. 
- Việc lần này là của riêng anh, em ngủ tiếp đi. 
Tôi không cố ngồi dậy nữa chỉ tựa người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-toi-la-romanov/1888339/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.