Chương trước
Chương sau
- Cô thật khó hiểu -JungKook nhìn nó nói với vẻ mặt hứng thú
- Vậy sao? -nó đáp lại bằng giọng thờ ơ
- Đừng để khuôn mặt lạnh nhạt ấy với tôi. Tôi không quen. Tuy cô nói đây là con người thật của cô nhưng cô biết người khác nhìn vào cô sẽ thấy gì không? Giả tạo đấy. Vả lại tôi quen thấy cô cười rồi nên xóa lớp tẩy trang và lột mặt nạ lạnh nhạt kia của cô ra -JungKook xả một tràng
- Anh lại có lúc lắm lời như vậy à? -nó cười hắc một tiếng
- Tôi là thần tượng đẹp trai ấm áp đấy -JungKook kiêu ngạo nói
- Tự luyến nhiều quá rồi đấy -nó nháy mắt với cậu
Rồi cả hai không ai nói ai câu nào cứ như thế mà nhìn ngắm bầu trời đầy sao kia. Bầu trời rộng lớn đó là những ngưỡng cửa cuộc đời. Còn những vì sao kia là những niềm tin để con người bước qua ngưỡng cửa đó
***
Mia thấy lo khi Lubi đi mãi vẫn chưa về. Lòng lại lo hơn vì giờ khuya lắm rồi. Không thể ngồi yên chờ đợi được Mia định đi tìm nó nhưng vừa mở cửa đã thấy nó đứng ở đó tay còn định bấm mật khẩu cửa. Hai đứa nhìn nhau một lúc rồi mới ngẩn ngơ ra
- Ya mày có thần giao cách cảm với tao thật đấy -Lubi lên tiếng nói đùa
- Gì? -Mia thay đổi 180 độ liền
- Thì tao định mở cửa thì mày đã mở cửa cho tao rồi -Lubi lại nói
- Tao đi dạo. Khó ngủ -Mia kiếm đại lí do chứ không lẽ lại nói tao lo cho mày quá nên định đi kiếm? Không hề đó không phải style của Mia
- Đi đi -Lubi cười. Mia chỉ gật đầu rồi đi luôn
***
Mia không ra biển mà lại ra khu viên của khách sạn. Mia cứ ngồi một mình trên xích đu trắng. Mặt nghiêng sang một bên nhìn góc cạnh khuôn mặt đẹp đến hoàn hảo. Nhìn Mia bây giờ không khác gì thiên thần nhưng nếu mặc váy ren trắng thay cho cái quần đen ngắn và chiếc áo sơ mi dài sexy thì sẽ hợp với thiên thần hơn. Không gian cứ tĩnh lặng như vậy đến khi có một giọng nói trầm ấm của nam vang lên
- Em chưa ngủ sao? -à vâng đó là của Jimin
- Chưa ngủ mới ở đây -Mia nhíu mày
- À tôi hỏi thừa quá -Jimin gãi đầu ngượng nghịu
- Tôi ngồi đây.../ngồi đi -cả hai đồng thanh nói
- Cảm ơn em -Jimin cười
- Anh không make up nhìn thật khác -Mia bục miệng nói ra
- Vậy sao? Xấu lắm sao? -Jimin vẫn vậy, vẫn nụ cười ấm áp đó
- Không xấu -Mia đáp
- Em không lạnh sao? -mèn đét ơi đổi chủ đề nhanh thế cũng phải người ta là warm boy mà thấy con gái mình thích mặc đồ ngắn đương nhiên hỏi rồi
- Tôi chả có cảm giác lạnh -Mia hờ hững nói
- Em...tại sao lại lạnh lùng như vậy? -Jimin nhìn nó hỏi
- Tại tôi không thể ấm áp như anh. Tôi cũng không thể hay cười như Lubi. Tôi cũng chả hiền như Yeri. Tôi cũng chả phải loại nói nhiều như V hơn hết tôi không tăng động như JungKook -Mia nói, tính bạn bè và thần tượng nó nên nó rõ chứ vả lại gặp ở ngoài mấy lần nó cũng thấm được tính cách của 3 chàng (mình chỉ nói 3 chàng chính thôi nha) và cũng có lẽ đây là câu nói dài nhất Mia từng nói với người lạ
- Haha em quan sát kĩ vậy sao -Jimin cười nắc nẻ với câu nói vừa rồi
- Anh tại sao cứ cười vậy? -nó hỏi ngược Jimin
- Tôi là thần tượng. Là một nghệ sĩ không thể nào không cười -Jimin đáp
- Krystal luôn lạnh lùng trước ống quay -Mia nói
- Vì tiền bối Krystal sống thật với bản tính lạnh lùng không cảm xúc đó thôi -Jimin lại cười
- Tại sao cô ấy tạo được vẻ ngoài khác với mọi người trong khi cô ấy cũng là thần tượng. Vậy sao anh lại không tạo vẻ ngoài riêng biệt? Cười vậy hoài mỏi miệng -Mia ngây ngô nói chưa bao giờ Mia nghĩ mình nói nhiều như vậy
- Tôi đã tạo rồi. Tôi là người ấm áp với nụ cười của mình
- Chán ngắt -Mia trề môi cute cực kì
- Em cũng có lúc dễ thương vậy à?
-...-Mia không đáp nhưng thay vào đó là một nụ cười. Nụ cười thật lòng của Mia đã làm tỏa nắng trái tim của Jimin
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.