Lục Triển Bách cau mày. Cô vừa gọi anh là gì? 'anh Lục '? 
Sao xa lại quá vậy. Cô gái này làm như họ giận nhau liền biết nhau không bằng người dưng như thế này! Lần này phải răn dạy kĩ càng mới được! 
Lục Triển Bách tuy trong lòng đang đấu tranh nhưng ngoài mồm khẩu khí không thay đổi, ánh mắt chỉ có ít khép lại. Đầu gật như đồng ý! 
Tôn Noãn Tịch nhìn thấy anh ấy gật đầu trong lòng cũng vui vẻ lên mấy phần. 
Cô vội rút điện thoại ra gọi cho mẹ mình. 
Đầu dây bên kia vang lên tiếng cãi nhau ý ới không ngớt. Điều này đối với Tôn Noãn Tịch mà nói chính là chuyện bình thường. Ba mẹ cô cãi nhau đôi ba câu cũng là chuyện bình thường. Nhưng hình như họ đang cãi nhau về cô? 
' Anh có làm sao không? Cái chìa khóa em gửi nhà chị Tiểu Mạn anh dám lén phén đi lấy nó về, bí mật đem đi, anh định không cho con bé vào nhà sao? ' 
' Chẳng phải anh để lại cho con bé lối cửa sổ sao? ' 
' Cái lối cửa sổ thông sang phòng Tiểu Bách em đã đóng rồi ' 
Ngay lập tức Tôn Từ Vũ cứng họng. Không ngờ ông đã tránh con gái ông gặp tên yêu nghiệt kia vậy mà tránh vỉ dưa gặp vỏ dừa! 
Tôn Noãn Tịch không phải không có tai mà không nghe thấy. Cô phải thầm 'cảm phúc ' cái điện thoại thông minh của mẹ. Chắc hẳn bà đã vứt nó dưới đâu đó khiến cô gọi đến không cần hỏi cũng có sẵn câu trả lời. 
Nhưng lại không dấu được mặt ngờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-soi-hao-sac-tranh-xa-toi-ra/758568/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.