Chương trước
Chương sau
Tôn Từ Vũ chẳng hiểu sao lại có đống người ở nhà cũ Tôn gia đến như vậy. Vốn dĩ chỉ có gia đình ông cùng đám người hầu đi dọn. Giờ thì hay rồi! Cả nhà Lục gia cùng nhau tiếp chiêu đưa con trai họ đến gần con gái ông.
Ông cảm thấy lần này thật sự không giữ nổi con gái nữa rồi!
Nghĩ thôi cũng đã nổ mắt. Còn nhìn cảnh tượng ấy chắc ông phải đi tìm bác sĩ mới được!
Tôn noãn Tịch cùng Lục Triển Bách cùng nhau vừa dọn vừa tỉ tê. Cặp đôi này nhìn qua cũng quá ư là hoàn hảo đi.
Lý Mộc Hiên thì khỏi nói. Vui như đón Tết vậy, cùng nhau theo phe nhà Lục còn để chồng mình một thân một mình ngấm ngầm đi ngăn cả chúng nó! Bà thật không rảnh đi ngăn cách, ' trăm năm ' chúng nó mới thành đôi đâu có thể chia cắt! Quan trọng nhất chính là bà cũng khá ưng con trai thứ nhà họ Lục.
Thử nói xem Lục Triển Bách yêu chiều con hai người như vậy thật chẳng muốn phá.
Bà đang vui sướng đến phát điên thì Tôn Từ Vũ chỉ muôn móc mắt mình để không nhìn thấy! Hai người này có phải sai sai gì rồi không?
Đến chiều chiều ngôi biệt thự đã dần xong xuôi. Họ mở một bữa ăn ngồi cùng nhau! Có người nói ' bán anh em xa mua láng giềng gần ' thật đúng mà! Anh em của Tôn Từ Vũ và Lý Mộc Hiên một bên đã mất một bên thì hắt hủi. Còn Tần Tiểu Mạn và Lục Triết Xâm anh em nhà họ đều ở bên nước ngoài cả rồi.
Ăn uống xong xuôi Lục Triết Xâm cùng Tần Tiểu Mạn đưa hai đứa đi lên thành phố A. Vốn dĩ hai người đi là vì ngày mai Lục Triết Xâm có cuộc họp cổ đông còn Tần Tiểu Mạn lại là ngày nghỉ lên trên đó bà nghỉ ngơi chăm sóc ' con dâu '.
Đến cổng trường lúc này đã là 8 giờ tối. Cả hai người lình kình manh đống đồ lên phòng. Trước khi đi còn không quên chào hai ông bà Lục còn liếc nhìn đối phương một chút rồi đi.
Lục Triển Bách lên đến phòng của mình, bên trong chuyền đến một bản hòa nhạc. Hừ bọn này thật sự là cho thầy giáo Kiều không biết đây à! Quá lố rồi!
Cậu đẩy cửa đi vào. Bên trong chính là hai anh em Lôi Tử Cách và Tề Tử Ân đang phiêu trong tiếng nhạc nonstop vang lên.
Cậu vội vàng dơ tay tắt nhạc.
- Đủ rồi! 8 giờ rồi đó đi học bài đi!
Lục Triển Bách vốn dĩ là ' ông cụ non ' khó tính mà trưởng thành. Lôi Tử Cách và Tề Tử Ân ở bên cạnh Lục Triển Bách chỉ đa phần học và học, ngày nghỉ thì vui chơi bay nhảy một tý rồi đâu lại về đó mà thôi!
Cả lũ cùng nhau đi đến bàn học ngồi xuống nghiêm chỉnh lấy tập đề học bài.
Lục Triển Bách cậu lại nhớ đến khuôn mặt bụi bặm đáng yêu của Tôn Noãn Tịch lúc chiều cười cười ngây ngốc, đầu lắc lắc vui nhộn
Lôi Tử Cách cùng Tề Tử Ân không hẹn cùng nhìn nhau khó hiểu.
- Mày sao vậy? Có chuyện gì đáng cười sao?
- Bọn mày thì có gì đáng cười!
Lôi Tử Cách cùng Tề Tử Ân lại càng khó hiểu thêm.
- Thế mày cười cái gì?
- Tao cười vì nhớ người yêu!
Lục Triển Bách thẳng thắn đáp lời khuôn mặt không tỏ vẻ gì!
- Ái zà! Mày chấp nhận con bé hoa khôi khối 10 rồi hả!
Tề Tử Ân nói xong bị bàn tay bịt mồm lại!
- Mày ăn nói giữ ý một chút! Tao chả thèm ngó gì con gái như nó đâu! Chẳng phải bọn mày bảo: Dư Tâm không bằng Tôn Noãn Tịch sao?
Lục Triển Bách thật chẳng muốn chúng nó nói to như vậy, có chút đau đầu.
Lôi Tử Cách cùng Tề Tử Ân hơi lưỡng lự....
- Vậy... Là... Mày cưa được Tôn Noãn Tịch rồi?
Mồm nói là vậy nhưng trong lòng hai người thì lại là: ' xì còn lâu nó mới làm hào với Tôn Noãn Tịch! Con người nó còn lâu mới biết tận dụng thời gian đi làm hòa! Nói chi chỉ có ba mấy tiếng ngắn ngủi ấy!
- Phải! Tôn Noãn Tịch là bạn gái tao!
- --------------------------
Đến 600 phiếu ra 2 chap nha mn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.