Tôn Noãn Tịch vừa về nhà đã ôm chầm lấy mẹ. 
Từ lâu cô đã mơ tưởng đến bữa cơm tối bên gia đình rồi ( mới có 1 tuần mà chị làm quá) 
Bữa cơm thịnh soạn nhanh chóng bày trên bàn. Oa tôm chiên, sườn xào chua ngọt, thịt kho tàu... Oa toàn là những món cô thích! 
Nhưng... Nào ngờ... 
- A anh Lục, chị Lục! Đúng lúc thật đấy, nhà em mới vừa dọn cơm xong! 
Lục Triết Xâm cùng Tần Tiểu Mạn sang chơi với nhà cô, đúng là vui thật. Nhưng vui sao được khi.... Đằng sau là Lục Triển Bách! 
Vui có vui, mừng có mừng.... Nhưng lại ghét cái lạnh lùng dửng dưng ấy! 
Thật ghét cái mặt chó đó mà! 
( hê hê đừng ném đá nha) 
- Noãn Tịch! Con không sắp cơm còn đứng tần ngần ở đấy làm gì? 
Cô... Hoàn hồn! 
....... 
Đã 5 p bữa cơm diễn ra! 
Không khí nhộn nhịp, tiếng trò tiếng chuyện rinh cả lên. Nhưng! Chính 2 người bạn trẻ lại im lìm, cùng lắm nói với phụ huynh một chút! 
- Tôm Hấp nè, sao con không ăn? Hay ăn tôm chiên? Đây là mấy món con thích đó! 
Tần Tiểu Mạn không phải không thấy mối quan hệ rạn nứt giữa ' con dâu ' và con trai mình, đã nửa năm học trôi qua mà bọn chúng vẫn ' không thàm nhìn nhau lấy một cái ' như này. Thì bà làm sao mà có con dâu đây? 
Tôn Noãn Tịch hơi bất ngờ khi Tần Tiểu Mạn vẫn còn nhớ sở thích của mình! 
- Vâng! Dì! Hôm nay dì ăn cho đủ nhé! 
Noãn Tịch từ bé đã luôn như vậy. Hễ mà cô Lục hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-soi-hao-sac-tranh-xa-toi-ra/758551/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.