Đã 1 ngày, 2 ngày, 3 ngày, 4 ngày, 5 ngày, 6 ngày, 7 ngày... 120 ngày trôi qua. 
Cuộc cãi vã giữa tôi và Lục Triển Bách vẫn như vậy. Chúng tôi vẫn trong trạng thái như vậy. Không nói năng gì! 
Ban đầu tôi cũng nghĩ: sau một tuần anh ấy sẽ đến làm hòa với tôi, anh ấy sẽ lại dỗ dành tôi như ngày trước.... Mà không, anh ấy sẽ bận yêu đương thay vì đến và làm hòa với một con nhóc bướng bỉnh như tôi! 
Tôi biết được anh đang yêu đương bởi những ' tin lá cải ' mỗi ngày phất phơ trước mặt! Ban đầu tôi cũng không tin. Nhưng khi chính mắt tôi nhìn thấy anh ấy bắt đầu tháo giữ vẻ lạnh lùng mà trong mắt tôi là lầm lì ít nói hay khuôn mặt lạnh tanh.... Tôi bắt đầu thấy chùn lòng. 
Tôi luôn biết Lục Triển Bách luôn luôn giữ vững lập trường. Là vậy, khi con người muốn thay đổi, cũng không khó! 
Anh ấy cười với Dư Tâm nhiều hơn một chút, không phải chỉ riêng Dư Tâm mà là những 'bạn gái ' sau này của anh ấy. 
Lúc tôi nhận ra anh ấy đã thay đổi và trong lòng tôi. Lại thay đổi thất thường. 
Anh ấy bắt đầu tính trăng hoa, anh ấy chỉ sử dụng bạn gái 1 tuần rồi lại vè vỡn với người khác. Anh ấy chưa bao giờ như vậy! 
Lục Triển Bách của bây giờ đã không còn là người ' anh trai ' mẫu mực mà tôi luôn kính. 
' anh trai '? Tại sao lúc ấy tôi lại nhận con người lăng nhăng này là ' anh trai '? 
Lục Triển Bách tên ấy ung dung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-soi-hao-sac-tranh-xa-toi-ra/758548/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.