Một đời người, nói ngắn thì đúng là ngắn. Rõ ràng là mười năm hai mươi năm nhưng dường như nó chỉ trôi qua trong một cái chớp mắt. Cho dù đã bước vào xã hội bao lâu đi nữa, năm mười bốn mười lăm tuổi còn non nớt ấy vẫn hiện ra ngay trước mắt rất rõ ràng.
Nhưng nói dài thì nó thực sự là khoảng thời gian dài nhất mà chúng ta có thể có được.
Sinh mệnh nhỏ bé như thế, để chúng ta gọi một đời người là vĩnh hằng.
Nhưng hướng tới vĩnh hằng lại là loại năng lượng tuyệt vời nhất mà chúng ta có thể sở hữu.
Đặc biệt là có cậu ấy trong cuộc đời này - Một cậu không có quá nhiều người để ý - Một tôi cũng không có ai để ý giống như vậy. Thật sự đó là điều trọn vẹn nhất.
Có hai từ tiếng Anh rất tuyệt vời, hai từ đó được dùng ở cùng một vị trí.
For ever.
To the end.
Chúng đều là những từ ngữ mà tôi hứa hẹn cho em từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc.
Nam sinh trung học thật sự rất đơn thuần, đặc biệt là những năm 90. Khi đó không có quá nhiều hoạt động vui chơi giải trí, không bị ăn theo xu hướng nước ngoài, truyện tranh, băng đĩa game và bài tập về nhà gần như là tất cả của những đứa trẻ thời ấy.
Tạ Tiểu Vũ hiển nhiên chính là một người như thế. Trong lớp cậu là một người hết sức bình thường, bởi vì vóc người khá lùn nên được phân ngồi ở hàng thứ hai. Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-ngoc-do-la-ke-ngoc-nhat-the-gian-nay/2465987/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.