Đây là thời đại tràn đầy những vở kịch.
Gần đây, cuối cùng Tiêu Huyền cũng phá lệ bắt đầu lên mạng xem những tin tức giải trí, bắt đầu mua tạp chí mới vừa xuất bản.
Kết quả không như hắn mong đợi. Vì lời khen chân thành của Trần Lộ dành cho Tạ Tiểu Vũ không hợp với giới giải trí, các đơn vị truyền thông đều nói người đàn ông bộc lộ tài năng từ cuộc thi tài năng ở Bắc Kinh này không còn trẻ nữa.
Đương nhiên là tiếng mắng chửi chiếm đa số. Suy cho cùng, cậu không có ngoại hình cũng không có giọng hát hay đáng để mọi người say đắm.
Tất cả mọi chuyện xảy ra còn nhanh hơn một giấc mơ, hơn nữa vốn không thể xoay chuyển.
Vô số lần Tiêu Huyền tắt trang web rồi thở dài. Đúng lúc Giang Bạch – người vừa kết thúc thời gian nghỉ sinh – bước vào phòng nghỉ, thấy vậy bèn cười: "Lần này đổi lại em là fan, cậu ấy là minh tinh rồi."
Boss không đáp, có hơi không yên lòng hỏi: "Khi nào chụp ảnh cho album?"
Giang Bạch đặt túi lên ghế sô pha, sau khi ngồi xuống thì nghiêm túc nói: "Chị đến chính là nói chuyện này với em. Tiêu Huyền, chị không định tiếp tục làm quản lý của em."
Tiêu Huyền nghe vậy ngơ ngác hồi lâu, không kịp phản ứng: "Dạ?"
Giang Bạch mỉm cười: "Hiện tại danh tiếng của em vốn không cần chị nâng lên nữa. Công ty vẫn có nhiều người mới cần chị, hơn nữa lòng của em cũng không đặt ở đây, vậy tại sao chúng ta phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-ngoc-do-la-ke-ngoc-nhat-the-gian-nay/2465974/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.