Tiếng xô đẩy cánh cửa,
Tiếng vụn vỡ và những cái bạt tai vang lên.
Lọ thuốc tím đổ tràn trên nền đất.
Là chính bố mẹ Hải Đông lo lắng cậu phát sốt lại ở một mình nên về ngang nhà.
Thật không ngờ lại là tình cảnh như thế này!
Không có sự thương lượng, không có sự giải thích hay trì hoãn gì ở đây, chỉ là những phát tát quật mạnh
- Bốp!
Trên nền má vương những mụn thủy đậu, lại vỡ bung theo năm ngón in hằn.
Hải Đông không kịp tránh, cũng không thể tránh.
Ông Lãm làm sao còn giữ nổi bình tĩnh, quát lên thành tiếng,
- Đồ bê đê bệnh hoạn!
- Thứ không ra trai không ra gái!
Hữu Mỹ bắt lấy cánh tay ông Lãm còn đang muốn đánh xuống:
- Cậu ấy đang sốt!
- Chú đánh cháu đi, đừng đánh cậu ấy!
Ông Lãm nghiến chặt răng, trong những tiếng ai oán của bà Oanh, là những cú đạp tới không thương tiếc.
- Tất cả là tại mày!
- Thứ bẩn thỉu như mày bám lấy nó nên nó mới ra như thế!
- Tốt đẹp quá nhỉ!
- Hai thằng con trai!. Chúng mày còn nhớ chúng mày đều là con trai không!
- Thứ thối nát cặn bã này!
Cả người Hữu Mỹ bị túm dội xuống sàn
Hải Đông lao từ trên giường xuống, che đi:
- Bố muốn đánh thì đánh chết con đi!
- Là con thích cậu ấy trước!
- Là con trai bố đây này!
Ông Lãm trừng mắt, giữa tấm lưng nhỏ bé che người kia, quăng một chiếc bình thủy tinh vừa quơ được:
- Xoảng!
- Tao đánh chết mày!
- Tao thà là đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-lop-truong-chet-tiet/253899/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.