Truyện 10 chương 4: Bốn cái đuôi chuột
Thời gian cũng trôi qua thêm đôi ba tháng,
Hữu Mỹ nay mất cục tẩy, mai mất cái bút chì, ngày kia thì bã cao su dính vào ghế, thậm chí đến cái ghế nhỏ ngồi chào cờ của cậu cũng bị gãy một chân. Ban đầu là tức tới hộc máu, truy tìm truy tìm, rồi sau này số nhọ mãi thì cũng quen đi, hoặc nghĩ mãi không ra thì cho rằng tính mình lơ đễnh mà để quên sơ xuất,
Hải Đông như thế mà không biết được rằng, tự bao giờ, cái tên Hữu Mỹ lại trở thành quen thuộc và thản nhiên đi sâu vào trong tâm trí, thậm chí là cả giấc ngủ của cậu.
Chưa khi nào, cậu để ý một người như vậy.
Cũng chưa khi nào, cậu cười đến là vui vẻ, híp cả đôi mắt một mí thành sợi chỉ, chỉ bởi vì trên mông quần tên kia dính bã kẹo cao su.
Hắn càng bối rối, càng khó chịu, càng tức điên,
Lại khiến Hải Đông càng vui vẻ như mở cờ trong bụng.
Từ bao giờ thế này?. Ném đá giấu tay lại trở thành thú vui của cậu?
Không biết nữa, chỉ biết rằng mỗi một ngày làm việc xấu lại càng thấy quen tay hơn!
- -------
Không ai bảo ai, nhưng ai cũng đều rất rõ ràng,
Tinh thần của các lớp chọn theo khối này, chính là tỷ lệ đỗ đại học, chứ không phải là chú tâm vào đều các môn, học cực kỳ lệch. Ngày ấy, một lớp A thường, đỗ đại học tầm trung bình chỉ khoảng 5 tới 6 bạn, thì ở các lớp A chọn này, tỷ lệ đỗ luôn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-lop-truong-chet-tiet/253890/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.