"Em... Ừm... Đúng vậy." Thanh Huyền chỉ có thể thành thật thủ thỉ "Nhưng bảo bối à, anh biết đấy, lính gác bọn em phần lớn có ngũ giác phát triển, điếc một tai thật ra không có ảnh hưởng gì."
"Cho nên, hệ thống cảm quan của em lại xảy ra chuyện gì?" Sở Tẫn nhìn Thanh Huyền với đôi mắt kỹ càng, một tai điếc quả thật không ảnh hưởng đến lính gác nhưng kề cạnh tai kia nói nhỏ một chút cũng không nghe thấy, hiển nhiên không riêng lỗ tai có vấn đề.
Thanh Huyền chột dạ sờ sờ mũi, "Cũng không phải vấn đề lớn gì, chính là hệ thống cảm quan không nhạy, tạm thời."
"Đây còn không phải vấn đề lớn hả? Vậy với em cái gì mới là lớn?" Sở Tẫn trừng mắt nhìn Thanh Huyền mắng.
"Anh quát em." Thanh Huyền bày ra bộ dáng đáng thương, ý đồ lừa gạt qua cửa ải.
Sở Tẫn nhẫn nhịn lại, thật sự là nhịn không được, "Ông đây mắng chính là em, em còn rất có năng lực nhỉ? Bây giờ còn dùng cảnh tinh thần để lừa anh hả?"
Nói chung, hệ thống cảm quan của lính gác không nhạy, dẫn đường có thể dựa vào cảnh tinh thần để phát hiện ra những nơi không thích hợp, nhưng trùng hợp ngẫu nhiên, Thanh Huyền là một lính gác hắc ám, lính gác hắc ám có thể ngụy trang cảnh tinh thần của mình.
Lúc trước khi được Sở Tẫn trấn an, bao gồm cả lúc đánh nhau với lúc hai người vật lộn trên giường đêm qua. Thanh Huyền đều theo bản năng ngụy trang cảnh tinh thần của mình một chút, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-linh-gac-kia-han-vua-soai-vua-a/2803216/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.