- Khả Vi... Hứa Khả Vi .... - một giọng nói vang lên, chạy từ đằng xa tới.
- Khả Vi? - Tiểu Tuyết quay sang nhìn, cô cũng thế.
Anh chàng đó từ từ chạy tới.
- Anh Tiểu Khải... - Tiểu Tuyết quay sang ngỡ ngàng nhìn anh ta rồi lại nhìn cô gái đã cứu mình.
- Em... em ... chạy đi... đâu mà... nhanh thế. - Anh dừng lại vừa hỏi vừa thở dốc. Cô chỉ nhìn anh và cười.
----- Thật ra 4:30 sáng-----
---- Nhà Tiểu Khải ----
- Dậy đi... bảo bối.- Mẹ anh đã dậy từ rất sớm. - Bảo bối?
- Mẹ có chuyện gì vậy? Con đang ngủ mà .... - Tiểu Khải vẫn còn lăn qua lăn lại trên giường thì bị mẹ kêu dậy. Bà mệt mỏi vì thằng con của bà. Bà đi lên phòng anh kéo chăn ra nhất quyết gọi anh dậy.
- Sáng rồi... dậy đi! nhanh lên... không kịp rồi! - Bà cố gắng kêu anh dậy một cách nhanh nhất.
- Ứ... Ừ... Mẹ... 5 phút thôi... chỉ 5 phút thôi mà. - Anh nhắm mắt vừa nói nhỏ vọng xuống.
- Aizzzz ... không có năm phút gì hết. Nhanh xuống nhà đi. Đồ của con, mẹ cũng giúp con chuẩn bị cả rồi
Bà từ từ bước lên lầu, mở cánh cửa ra, đúng là không nằm ngoài dự đoán. Anh cuộn tròn trong chăn không muốn ra ngoài. Thế là bà lật chăn của anh ra. Cầm tay anh lôi anh dậy.
*( Vì con dâu mẹ chồng có thể làm tất cả. Thật đáng sợ)*
- Mẹ ... Mẹ ... - Anh la lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-kia-toi-yeu-anh-duoc-chu/3034008/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.