- Chu quản gia, tôi thật sự nhớ ông đấy. - Tiểu Tuyết lễ phép nói chuyện với ông.
- Tiểu thư khác xưa quá! Xinh hơn rất nhiều. - Chu quản gia mỉm cười trả lời cô. - Nào mời mọi người vào nhà lão gia đang đợi.
- Ể Chu quản gia, sao ông nói chuyện với Tiểu Tuyết vui thế mà còn với tôi sao lại... - Cậu ta lên tiếng, chấp vấn.
Nhưng chẳng ai quan tâm đến cậu ta. Chu quản gia dẫn tiểu thư Hạ vào. Hắn ta vỗ lên vai cậu lắc đầu.
- Nek... Mấy người như thế này là ý gì hả? Tôi đường đường là Đại thiếu gia của cái nhà này mà. - Tính cậu ta như thế, quá là khiến người khác cảm thấy phiền phức.
Họ bước vào nhà. Cô nhìn lại, nhìn thật kĩ.
- Chu quản gia, bức tranh này ... - Tiểu Tuyết đứng trước 1 bức tranh lớn trước chỉ tay vào nó mà hỏi.
- Hạ tiểu thư, bức tranh này là sau khi tiểu thư đi. Lão gia tham gia hội triển lãm lớn thấy bức tranh này đẹp nên mua về định tặng tiểu thư khi cô về nước. - Chu quản gia nói rõ ngọn ngành cho cô nghe.
- Tuyết Nhi? Con về rồi đấy à - 1 giọng nói vang lên sau họ.
- Cha ... Con về rồi - Tiểu Tuyết quay lại nhìn ông rồi chạy đến ôm cha
- Nào xoay 1 vòng cho ta xem con ta xinh đẹp như thế này sau 1 thời gian không gặp.- Ông nhìn Tiểu Tuyết 1 vòng từ đầu đến chân, thật sự cô đã khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-kia-toi-yeu-anh-duoc-chu/3034002/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.