Ba năm trước…
-Tiểu Nhi! Sao lại lấy trộm hóa chấtnhư vậy? Có biết là nghịch những thứ đó rất độc hại không hả?- Anh Phong sau khi nghe cô giáo Tiểu Nhi nói lại vụ ăn trộm hóa chất liền gọi emgái lại giáo huấn thay cha mẹ.
-Ầy! Em nghịch chút xíu thôi mà!- Tiểu Nhi gãi đầu thè lưỡi đến là đáng yêu.
Anh Phong trợn mắt:
-Chút xíu? Chút xíu của em chính là cả một lọ Cl2 đi đốt đấy à? Emcó biết nó độc thế nào không mà dám nghịch lằng nhằng như vậy?
Tiểu Nhi tịt họng. Lúc này anh Phong thực sự đang rất giận, nhà cửa rung từng hồi đến là đáng sợ.
-Anh Phong! Tiểu Nhi biết lỗi rồi! Anh tha cho em ấy đi!- Tuấn Anh bước ra ôm lấy Tiểu Nhi.
Vừa thấy Tuấn Anh, Tiểu Nhi mừng thầm trong bụng. Bới vì xưa nayanh Phong luôn rất nể Tuấn Anh, có gì nghiêm trọng cũng đều hỏi qua ýkiến Tuấn Anh hết.
Vừa thấy Tuấn Anh bước ra, anh Phong lạithấy nhức cả đầu. Hai anh em sinh đôi này quả thật rất rất yêu thươngnhau, cái gì cũng bao che cho nhau hết cả luôn. Muốn dạy bảo con nhócnày một trận quả là khó mà.
-Ừ thì biết lỗi rồi! Biết lỗi mà sau này sẽ còn tái phạm nữa cho coi!- Anh Phong lườm con nhóc em gáinghịch lại còn ngu kia.
Tiểu Nhi cười, nháy mắt với Tuấn Anh rồi nhảy vào ôm lấy cổ anh Phong, giọng nũng nịu:
-Anh hai yêu dấu! Em biết lỗi rồi mà! Sẽ không còn có lần sau nữa đâu!
-Sẽ không?- Anh Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-kia-mi-di-chet-di/2795982/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.