Nếu cứ đi dọc theo đường lớn về phương bắc, phía cuối con đường sẽ nhìn thấy một bến đò nối liền hai bờ nam bắc.
Trong một thời gian dài, bến đò này đã chứng kiến triều đại hưng suy rồi thay đổi, cũng chứng kiến những thăng trầm của lịch sử, cứ như vậy mà làm cầu nối của hai nơi.
Hiện giờ đúng là đầu xuân, dòng sông vừa mới tan băng, trên đường lớn người và ngựa đều bận rộn bôn ba.
Trì Võng mặc một thân áo xám, trên lưng đeo một cái hòm thuốc to.
Song thân thể hắn vẫn là thiếu niên, trên tấm lưng mảnh khảnh cõng một hòm thuốc to, trông có vẻ không hợp chút nào.
Người đi ngang qua đều không cầm lòng mà quay lại nhìn, hòm thuốc kia trông có vẻ nặng, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đè bẹp thiếu niên đang mang nó. Mọi người không khỏi lo lắng cho hắn, sợ hắn chỉ cần chân lảo đảo một cái là té đập mặt xuống đất.
Cây lùn và cỏ dại bên đường mọc trên nền đất ẩm ướt, nhất là sau khi mưa, ở chỗ trũng giữa đất có nước đọng lại, đi đến nơi cỏ mọc ngang gối, chỉ chốc lát liền sẽ dính ướt giày vớ.
Xuân hàn se lạnh, phương nam cái lạnh tê tái thấu xương, thời tiết này mà quần áo còn bị ướt thì thật sự không thể chịu nổi.
Nhưng là Trì Võng lại như không thấy lạnh, thần sắc nghiêm túc nhìn chăm chú vào đám cỏ dại dưới chân.
Hắn hình như muốn tìm cái gì trong bụi cỏ
Không cẩn thận dẫm phải bùn trơn, thân thể Trì Võng trượt về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-hoa-thuong-muon-do-ta-cong-mia-roi/993851/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.