"Du Thiệu Kiệt, có lẽ hôm nay tôi sẽ không thể ở lại học được. Thật xin lỗi."
Sau khi gửi mẩu tin nhắn trên đi tôi khoác cặp lên người rồi rời khỏi lớp. Gần đi xuống cầu thang tầng một thì thấy Du Thiệu Kiệt đang đứng một mình ở đó ngẩng đầu nhìn về cầu thang. Thấy tôi, hắn nở nụ cười. Tôi nhìn hắn rồi xuống chỗ hắn đang đứng.
"Sao cậu không về trước?"
"Chẳng phải chúng ta luôn về cùng nhau sao. Đi về thôi." Du Thiệu Kiệt khoác vai tôi rồi cùng nhau ra đi về phía cổng trường.
Bỗng cô gái xe buýt từ đâu chạy ra đứng trước mặt chúng tôi. Cậu ấy nhìn chúng tôi rồi mỉm cười.
"Có thể về chung không? Tôi và hai cậu cùng chuyến xe buýt."
Vậy là chúng tôi đang từ hai người trở thành ba người cùng nhau đi về.
Trên xe buýt, Du Thiệu Kiệt ngồi ở gần hàng ghế cuối. Tôi định đi sang ngòi cạnh hắn thì cô gái xe buýt lại đẩy tôi ra muốn ngồi chỗ bên cạnh hắn. Du Thiệu Kiệt không hài lòng dùng chân chắn ngang lối vào ghế trong, nhíu mày nói:
"Chỗ này là của Giai Kỳ."
Cô gái xe buýt có vẻ bối rối rời xuống ghế sau. Du Thiệu Kiệt nhìn tôi mỉm cười rồi bỏ chân ra cho tôi vào. Tôi ngại ngùng nhìn cô gái xe buýt rồi mới ngòi vào ghế.
"Tôi ngồi ghế sau cũng được mà." Tôi nói thầm vào tai hắn.
Du Thiệu Kiệt vỗ nhẹ vào đầu tôi, 'Nhưng tôi không thích."
"Cậu ấy tên là gì?"
Du Thiệu Kiệt suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-hang-xom-dang-ghet/2283476/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.