Đôi mắt nhỏ của Lê Soái ánh lên vẻ tức giận, không chịu thua kém ngạo mạn nhìn khắp cơ thể Vũ Văn Thần, có lẽ vì cùng là đàn ông nên cậu đặc biệt chú ý đến bộ phận săn chắc kia hơn một chút.
Nhìn xong cũng là lúc Lê Soái sâu sắc cảm nhận được sự bất công của tạo hóa.
"Đồng tính ch*t tiệt!"
Vũ Văn Thần dù có được giáo dục tốt đến mấy thì cũng có chút tức giận khi liên tiếp bị mắng như vậy, anh đi đến trước mặt Lê Soái, nụ cười tắt ngấm, lạnh nhạt hỏi: "Cậu mắng tôi là gì? Đồng tính ch*t tiệt?"
"Làm, làm sao? Chẳng, chẳng lẽ tôi mắng, không, không đúng à?" Không biết vì sao, bị Vu Văn Thần tra hỏi như vậy thực sự khiến Lê Soái cảm thấy có chút áy náy.
Trời đất có thể chứng giám lương tâm của cậu, một trạch nam ch*t tiệt như Lê Soái không phải không biết trên thế giới này có người đồng tính, và cậu tất nhiên cũng sẽ không phân biệt đối xử với những người này. Nếu không có Diệp Mộng Khiết, có lẽ cậu sẽ không bao giờ cùng Vũ Văn Thần tiếp xúc chứ đừng nói đến việc mắng mỏ anh như thế này.
Thực ra, xưng hô này quả thực có chút khó nghe.
Lê Soái âm thầm cảm thấy trong lòng có chút áy náy.
Tuy áy náy là vậy, Lê Soái vẫn nhớ mục đích thực sự của cậu khi đến đây.
Lê Soái lấy lại dũng khí, lần nữa ngẩng đầu lên, phát hiện khoảng cách giữa Vũ Văn Thần và mình đã gần hơn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-gay-mau-mo-cua/2783744/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.